NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 786

Thức ăn chỉ có canh rau cải nấu suông đập thêm mấy nhát gừng. Cũng múc
ở nồi ra và phải trông nhau mà ăn. Nhưng khác hẳn đợt viết trước, tôi thấy
hồi hộp một cách lạ sau từng trang, từng chương. Phải chăng:

Cây im sông lặng đợi xuân về...

(Thế Lữ)

Máu tuổi xanh của tôi đã tươi thắm và được truyền tiếp thêm với

không khí đất trời và với cả chính những dòng chữ của mình.

Nhưng rồi cái ngày năm cùng tháng tận và cái buổi chiều thiêng liêng

của nó cũng được lo toan đúng như kiểu nói của ông dượng tôi: "Đâu vào
đấy hết!" Đúng trưa hôm ấy, mẹ tôi đội về một thúng có cả gạo, rau và
nước mắm. Chỗ gạo lùm lũm khác hẳn mọi buổi, dễ thường ăn được đến
mồng 4 mồng 5. Rau đủ cả cải bẹ để muối dưa, và cải canh, bốn năm mớ
to. Nước mắm lưng chai. Mẹ tôi luống cuống xếp các thứ ra rồi lại đi ngay.
Chợ càng đông. Trầu cau của mẹ tôi vẫn chưa bán hết và bán được giá. Mẹ
tôi bán nốt rồi sẽ mua thêm thức ăn. Tôi đã nói đi nói lại với mẹ tôi có gì
thì chỉ đong gạo thôi, nhưng mẹ tôi đã mua cả thịt và cá. Tối mịt mẹ tôi đưa
thịt cá về, ông dượng tranh lấy kho.

Nhà bác Lượng to bụng cũng về muộn. Giờ bác mới đong được gạo.

Nhưng cá bác mua hẳn hai con chứ không phải mấy khúc như của mẹ tôi.
Hai con cá dù chỉ là cá hồng đã ươn, nhưng to trông vẫn thích. Thịt thì có
cả thịt sỏ, không kể miếng thịt bụng nhiều gấp đôi nhà tôi. Lũ con của bác
mọi khi quấy khóc đánh nhau, cãi nhau làm bác lắm lúc như phát điên phát
rồ lên. Giờ chúng nó ríu ra ríu rít, làm nũng làm nịu, anh anh em em cứ
xúm xít chung quanh mẹ. Đứa lớn cũng tíu tít gắt gỏng kêu bố lần mần
không biết làm gì cả.

Khi mọi nhà sắp cơm cúng, thắp nhang, nhà cụ Trung mới ăn cơm.

Vẫn bữa cơm thường lệ: một nồi cơm gạo hẩm và một âu dưa muối xổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.