NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 795

không trên bãi cỏ ướt, nhất là cởi cái áo chùng ra khỏi người, thì tôi bàng
hoàng cả người.

Tôi bàng hoàng cả người vì thấy mặt mày tôi sẽ quay cuồng. Tôi phải

mau mau ngồi dúi xuống bệ xi măng nếu không sẽ nằm vật ra đất mất.
Nghĩa là tôi vừa không chịu nổi cái lạnh, cái rét, vừa không còn đủ sức mà
làm những cử động mạnh dù chỉ là nhịp nhàng của bài thể dục đơn giản
nhất. Cùng với cái lạnh, cái mệt này, tôi lại thấy cả cái đói nữa. A! Cái đói
làm ruột tôi quặn lại hơn là bị thắt bị vò bị xé. Cái đói làm trong người tôi
như không thể thi hành những mệnh lệnh của thần kinh chủ đạo được nữa.
Tôi thở rít lên một tiếng. Tôi không chạy. Tôi xỏ lại guốc, từ từ nhấp nhô
đôi vai vừa thở vừa đi ra ngoài bãi. Mặt trời đang rạng. Qua những ngọn
cây gạo và những tầng mây nền mây như có một cửa lò lửa khổng lồ phả lừ
lừ ánh sáng ra. Giữa những đám mây đục mờ dần dần rực lên ấy, một lòng
đỏ trứng gà bồng bồng nổi ra, tươi mịn ấm ngọt vô cùng. Thoáng chốc, cả
đám mây lót chiếc lòng trứng ấy cũng bồng bồng lên theo, mỡ màng đúng
như lượt lòng trứng chín sôi trên đĩa mỡ vậy.

Tôi thở thật dài, thật nhẹ và giữ thật lâu không khí; tôi tưởng tượng

thêm như có hương mật ong mà miệng tôi đang ngậm sau từng cùi dìa con
pha uống với nước cam tươi. Còn mắt tôi thì "ăn" từng miếng bánh mì vàng
xốp quệt thứ lòng trứng mặt trời kia. Mồ hôi trán tôi lại xâm xấp, trong
người sừng sực. Tôi thở đủ hai mươi bốn nhịp thường lệ rồi thong thả quay
vào cái bệ xi măng.

Tôi ngồi xuống vừa lúc mặt tôi lại sa sầm, óc não quay tròn. Tôi gục

mặt lên đầu gối một lúc lâu cho thật khỏi choáng váng rồi đội mũ đứng
dậy... Trên đường trở về nhà, đến một vòi máy nước, tôi nhìn trước nhìn
sau rồi dừng lại cúi xuống, một tay kéo cái núm đồng, ghé miệng vào mà
hớp từng hớp thật đầy...

V. CHUNG QUANH CUỐN TIỂU THUYẾT ĐẦU TAY ẤY

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.