NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 830

Cái tin ấy đã làm tôi náo nức một cách lạ, và tất cả những cuộc gặp gỡ

ấy cũng làm tôi bâng khuâng vô cùng. "Tù chính trị ở Côn Lôn đã về!
Những chính trị phạm ở Côn Lôn đã về! Những tù Cộng sản ở Côn Lôn đã
về! Các ông tù Cộng sản đã về Hải Phòng"...

Tôi không nhớ bà nào, bá nào, cô nào, chị nào làm ngoài bến Sáu Kho

đã về xóm truyền đi những tin ấy. Nhưng không chỉ riêng có những người
làm Sáu Kho mà cả những người buôn gánh bán bưng, những phu xe, đội
than, xe gạch, và cả những người bán hàng, làm sổ sách ở trên phố... cũng
thấy nói với nhau những chuyện ấy, những tin ấy. Tuy mỗi người chỉ nói
một đôi câu rất sẽ sàng và nhiều khi chỉ thoang thoáng thôi, nhưng trong
giọng nói, trong ý tình, thảy đều không giữ được tự nhiên. Hơn nữa, tôi còn
thấy có những người xưa nay đi là đi về là về, gần như mặc kệ tất cả mọi sự
việc chung quanh, cũng trang trọng nét mặt mà thốt hẳn lên: "Đúng là
chính phủ phải tha các chính trị phạm đi đày ngoài Côn Lôn về! Những
người làm Cộng sản đi đày Côn Đảo không còn bị giam giữ nữa!".

Đang dạy lớp buổi sáng, chỉ thoang thoáng nghe nói, tôi liền bỏ chồng

vở đang chấm, chạy vội ra sân. Rồi từ sân vào ngồi không đầy một phút, tôi
chạy ra cổng. Rồi tôi lại vào lớp để rồi lại bỏ đi ra hẳn ngoài ngõ. Có lẽ bọn
học trò bé nhỏ của tôi cũng ngạc nhiên vì tôi. Và chúng còn ngạc nhiên hơn
thấy tôi sắp xếp các sách vở lại mà bảo: "Thôi hôm nay cậu cho các cháu
nghỉ sớm! Các cháu về nhé!".

- Lạy cậu ạ!

- Lạy cậu ạ ạ ạ...

Tiếng chào ran ran, rối rít, ồn ồn và những bước chạy ùa ra ngõ, ra

đường. Tôi mặc áo, đội mũ, chẳng dặn gì nhà ra đi. Lập cập đi khỏi ngõ
nhà, và ra đến đường cái, nhìn người qua kẻ lại và xe cộ vận chuyển vẫn cứ
như thường, tôi bỗng thấy hẫng trong người và tự hỏi: "Ta đi đâu bây giờ?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.