NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 831

Ta đi đâu để đón những người tù chính trị ấy, những người làm cộng sản lại
bị đi đày ấy, những người làm cách mạng đi tù về ấy bây giờ?!".

Trời không nắng, một màu xám lạnh giăng thấp nhưng rất xa rộng

khắp cả bầu trời. Gió không mạnh, tuy vậy cũng làm cái rét thêm ngăn ngắt
và những cây cối và mây trời heo hắt.

- Cứ đi!... Ra Sáu Kho, ra Sở mật thám, lên Đốc lý, đến ga chính, đến

ngã tư trước Nhà hát Tây... Không thấy ở chỗ này thì thấy ở chỗ kia!
Không gặp bọn này thì gặp bọn khác. Không gặp nhiều anh em này thì
cũng gặp một vài anh em khác.

Tôi bồn chồn trông ngược, trông xuôi, chân đã bước xuống đường lại

trở lên hè, vừa lên bờ hè bên phải lại quay sang bờ hè bên trái và bước lộn
lại. Lại thêm một câu hỏi nữa làm tôi càng bâng khuâng hơn:

- Nhưng biết thế nào là các "ông ấy" là các anh em mà nhận ra?!

Tôi đã nghĩ đến những bộ quần áo trắng vẫn còn nguyên dấu đóng

bằng hắc ín. Tôi đã nghĩ đến những cái đầu trọc, thân hình bủng beo, gày
yếu. Tôi đã nghĩ đến những cổ tay vẫn bị khóa và những hàng xích xủng
xoẻng va chạm nhau. Cũng có cả lính khố xanh và đội xếp đi kèm nữa!

Chao ôi! Nếu đúng như thế, thật như thế ở giữa một thành phố lao

động lầm than và cái thời thế đã cho ăn cho nói như giờ đây mà vẫn còn
những cảnh ấy với những con người ấy, thì tôi càng phải đi và tìm mà gặp
cho kỳ được! Hôm ấy, hôm sau, hôm sau nữa, rồi tuần lễ sau nữa. Tôi đã đi
cả buổi sáng, cả buổi trưa, cả buổi chiều, cả ngày chủ nhật ở các nơi các
chốn dò hỏi, nghe ngóng... Nhưng tin tức vẫn hoàn toàn là tin tức. Hay còn
nhiều chuyến nữa? Hay không về qua đường này? Hay mật thám, tòa án chỉ
thả ra ban đêm? Hay chỉ có mấy chuyến vừa qua là hết?

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.