NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 89

- Mười lăm năm với một người chồng hủi?

Nhà sư thở dài:

- Không, hủi mới hơn mười năm. Vì ông đã rõ, khi yêu thương nhau

người ta còn quản ngại một sự gì, kể cả sự chết. Chả thế, bàn tay phải tôi bị
chặt cụt mất bốn ngón chỉ vì theo chồng.

Huyến ái ngại:

- Ai đang tâm chặt tay nhà sư?

- Cha đẻ tôi.

- Trời! Cha chặt tay con?

Nhà sư nữ chép miệng:

- Tại thấy con cái tôi đã chết, bố mẹ chồng cũng chết, còn chồng thì

bắt đầu phát hủi mà tôi vẫn không chịu bỏ chồng về ở với cha mẹ đẻ, cứ
cam tâm chịu mọi sự thiếu thốn vất vả buôn bán nuôi chồng. Lại nhân có
họ hàng xúc xiểm rằng để tôi như thế làng mạc họ sẽ chê cười dòng giống
mình kém phúc đức, cha tôi bèn gọi tôi về. Trước còn khuyên dỗ tôi, tôi
không nghe, sau đe loi chửi mắng tôi, tôi vẫn khăng khăng một mực theo ý
mình; sau cùng cha tôi nổi giận vác dao dọa chém tôi nếu tôi cưỡng ý,
nhưng tôi vừa khóc vừa chối từ. Tức thì cha tôi sai người dằn ngửa tôi ra,
chém đứt bốn ngón và già nửa ngón tay cái tôi rồi đuổi tôi về nhà chồng.

"Tưởng què cụt như vậy tôi sẽ hết cách kiếm ăn, đến phải bỏ chồng trở

về ăn nhờ bố mẹ, hay đâu, còn bàn tay trái, tôi khổ công tập tành cho quen
làm như bàn tay phải. Sau vài tháng tôi lại quang gánh, thúng mủng đi chợ
bán rau cỏ như thường".

Huyến lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.