NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 906

sáng. Khi y khuất sau bóng tối của cái cột góc nhà, vẫn thấy mắt nhìn lóng
lánh, trắng bật lên.

Một người con gái còn khỏe mạnh hẳn hoi, tuy gày xương, ngực lép

teo.

Mẹ tôi chưa kịp uống nước liền toang toang, giọng rất cảm động, kể

chuyện bắt gặp người con gái nọ nằm trốn ở gầm ghế, xó buồng đái, đang
bị lôi ra đánh đuổi xuống tàu, thì mẹ tôi xin tội cho, mua vé chuộc và đem
về nhà đây. Tôi hoảng cả người, kêu ngay lên:

- Giời ơi! Mẹ đưa về nhà làm gì hở.

Mẹ tôi vẫn cười, giọng cứ như không:

- Đưa về nhà không nuôi thì để bên bà A. nuôi.

Ông bà A. chủ nhà tôi ở nhờ, không có con. Ông bà nuôi một anh con

trai và một bé gái. Anh C. năm ấy đã gần ba mươi tuổi, gánh năm mươi
hom lúa chạy cứ như không. Đi cày từ tờ mờ sáng đến quá trưa, chiều lại
còn gánh hết năm sào rạ ruộng nhà. Người hâm hấp. Bực giận điều gì chỉ
vừa lẩu bẩu vừa khóc một mình. Bà A. đã cưới vợ cho anh. Chưa đầy năm,
vợ xin về ở nhà mình mấy bữa. Sau mấy chuyến bà A. đến tận nơi gọi, rồi
nhắn hết người này đến người khác hỏi han gặng nhẽ, nhưng chị con dâu
vẫn không chịu về. Chị ta lấy người khác được hai con. Rồi lại lấy người
khác, được một con. Nay ở góa. Tuy vậy mỗi lần nhắc đến chuyện người
vợ nọ, anh C. vẫn cứ mủm mỉm:

- Giờ mà nó lại xin về với đây, thì đây cũng thèm vào!

... Sau mấy ngày quen quen, người con gái nhặt được nọ xuống bếp

thổi cơm, xay thóc giã gạo. Tôi hỏi chuyện, được biết chị ở Thái Bình, bồ
côi bố sớm, mẹ vừa chết đói. Còn vợ chồng người anh ruột, thì anh chị lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.