NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 945

rồi đôi hồi với nhau được ít chuyện, thì tôi bị đưa lên trại giam Hà Giang.
Trên trại giam và khi về quản thúc ở Nam Định, tôi không dám viết thư hay
nhắn tin tức gì cho Như Phong cả. Vì đây là cơ sở và cái mối chắc chắn để
tôi chắp lại liên lạc với Đảng.

Tôi đã hoàn toàn vui sướng khi gặp lại Như Phong. Sau hơn hai năm

vẫn theo dõi sự sống và tinh thần tư tưởng của nhau tuy không gửi cho
nhau một dòng chữ, một lời thăm hỏi, chúng tôi nắm tay nhau mà càng
nghĩ thêm về câu thơ:

Tôi sẽ cười như kẻ sẵn lòng tin

Giữ trinh bạch linh hồn trong bụi bẩn.

Tâm tư trong tù (Tố Hữu)

Như Phong tuy không nói rõ nhưng tôi cũng thấy Đảng vẫn chú ý đến

một số anh em trong phong trào cũ, trong đám anh em nghệ sĩ đó có chúng
tôi. Còn người đặc biệt chú ý đến văn học, nghệ thuật và chúng tôi, là đồng
chí Trường Chinh quý mến tin tưởng vô cùng của chúng tôi, mà đế quốc
đương tìm hết cách vây bắt, tòa án quân sự và mấy án tử hình đương sắp
sẵn kết xử. Đồng chí Trường Chinh có cả thư về nhắc nhủ anh em chúng
tôi.

Trong tất cả mọi chuyện, mọi suy nghĩ về bàn tính của chúng tôi đều

quy vào mấy điểm này: Văn nghệ sĩ và trí thức đương bị bóp nghẹt cổ
họng. Văn nghệ sĩ và trí thức đương bị chúng nó nhét thuốc độc vào tay bắt
phải gieo rắc: thuốc độc kết trong họa, trong thơ, trong nhạc, trong màu
sắc, trong hát ru, trong triết học, triết lý, trong các bài dạy ở nhà trường,
trên sân khấu, và cả trên các sân vận động thể dục thể thao nữa... Văn nghệ
sĩ và trí thức đương bị chúng nó bắt cùng chúng nó rũ một tấm màn đen tối
sầu thảm bịt lấy mắt quần chúng, quấn lấy tâm hồn và lòng tin của quần
chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.