NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 1009

Trăng đã lên quá nóc dãy nhà gạch ngoài xóm. Trời khuya càng bàng

bạc mờ mờ. Người đi làm về vẫn lác đác. Tiếng chó cắn đôi lúc lại râm ran.
Nhưng hàng bà lão bán trầu nước diêm thuốc và mấy hàng quà bánh bán
cho những khách kéo xe, làm phu Sáu Kho và thợ máy trên phố vẫn chong
đèn, lom nhom họp ở đầu ngõ. Ở ngã tư đường xóm nhà cụ Cam, hàng phở
gánh quen lại làm ngào ngạt cả một góc xóm với những làn hơi bốc lên ở
nồi nước dùng sôi sùng sục và mùi hành hoa, rau thơm, hồ tiêu. Lửa bếp
của mấy nhà tráng bánh phở, bánh cuốn, làm hàng bán sáng sớm mai đã
bập bùng nhấp nháy ở cuối xóm. Bằng giờ mọi khi, Gái đen và Cam
thường đi tầm khuya về đây...

Tất cả những tiếng động, hơi hướng, bóng dáng và ánh lửa kia càng

làm cái im lặng mờ tối của xóm Cấm bằn bặt thêm, và càng làm những
hình ảnh, những cảm xúc trong tâm tư và trí tưởng của cụ Cam nổi dậy rõ
hơn, gợi thêm ra bao nhiêu điều nghĩ ngợi, xót xa, buồn tủi.

- Cụ Cam xuống bắc cơm đấy ạ?

- Không... tôi... tôi.

Bà cụ đẻ Sấm đổi vai bế thằng cháu, ngước mắt lên nhìn cụ Cam. Bà

cụ thấy ông cụ cầm một đĩa đầy cá và một muôi to mỡ nước liền nghĩ:
"Ông cụ lại cho mình cả cá lẫn mỡ để rán cho ông lão nhà mình sắp về tầm
ăn đây!". Ông cụ Cam đã bước hẳn vào trong bếp, rờ rờ vào cái vấu treo ở
vách:

- Bà lão đừng dập bếp! Để tôi rán lại chỗ cá này tí nữa ông lão nhắm

với tôi. Nhà ta còn dưa chua đấy nhỉ, bà sắp cho chúng tôi một đĩa.

- Cụ lại cho ông lão nhà cháu uống rượu! Hai ông lão với đĩa nhắm

này lại thức suốt đêm thôi. Bên cháu cũng còn nửa chai rượu quê đấy, ông
lão nhà cháu vẫn để ở góc ban thờ, chắc lại chỉ chờ ông cụ Cam uống thôi!
- Tiếng nói của bà cụ bỗng như nghẹn nghẹn. - Cụ ạ... tòa án Hải Phòng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.