NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 12

giọng "e hèm" mắng chó, là cả người già con trẻ ở trong nhà đã òa lên
khóc...

Mẹ con Thanh đã bỏ cái tỉnh quê cha đất tổ ấy rồi! Mẹ con Thanh đã

đưa nhau ra đến cái đất Hải Phòng này coi như là sơn cùng thủy tận. Để mà
tìm phương kế sinh nhai. Nghĩa là muốn vất vả lầm than thế nào chăng nữa
nhưng không ai biết mình là ai. Và để được ngày có hai bữa không thì một
bữa lần hồi mà sống...

***

Hút xong điếu thuốc hoa cà độc dược được một lúc, người mẹ dịu dịu

cơn bệnh. Vai, cổ, ngực bà vẫn giật giật nhưng bà đã thở được đều hơn một
chút. Bà đỡ nấc, những cái nấc gò rút cả mỏ ác lại. Người mẹ ngồi gục
được yên trên cái tay nải mà thở. Những tiếng thở ò ò từng phút kéo to hơn
chen lẫn với những tiếng nói ú ớ của một cơn mê thiếp mà thần kinh bị rối
loạn vì bộ máy hô hấp ngột ngạt.

Tiếng xủng xoẻng của chiếc xe đi lấy thịt và tiếng lịch kịch của chiếc

xe đổ thùng không còn nghe thấy nữa. Đêm lại lặng đi một lúc lâu. Dần dần
những tiếng rào rào xáo xác nổi lên ở trong xóm. Tiếng vo gạo, giội nước.
Tiếng chẻ củi đóm. Tiếng cọ rửa xanh nồi, bát đĩa. Tiếng gà vịt quang quác
choe chóe.

Chung quanh đã dậy làm hàng, thổi cơm nấu nước, và sắp sửa đi tầm.

Tháng trước, mẹ Thanh thổi xôi, nấu chè đỗ đen, cũng bán ở đầu ngõ

cho những người đi làm Máy tơ, Xi măng, Sáu Kho và trên phố. Hai tuần
nay, phần vì giời bắt đầu mát, phần vì không có vốn bán chịu đến kỳ tiền,
nên mẹ Thanh nghỉ xôi chè. Cái vốn nhỏ để lần hồi lại mỗi ngày một cùn
cụt. Mẹ Thanh xoay ra làm bánh đúc lạc hành mỡ. Nếu không ốm, thì giờ
đây mẹ Thanh đương quấy bánh. Chốc nữa, trước khi Thanh cũng lên phố,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.