NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 14

- Đây lại sắp dãn người ra, dãn hẳn một nửa!

Thanh không nhìn mẹ nữa. Thanh trằn người quay mặt vào bức vách.

Thanh ấp tay lên trán, tự nhủ:

- Hay mấy hôm nữa chờ mẹ ta đỡ hen, ta liều theo người ta ra Cẩm

Phả, Vàng Danh xem sao.

Năm tháng rồi còn gì! Bước đường cùng kiệt lại sâu xuống thêm một

bực. Những hy vọng mong manh cùng với những hình ảnh cố tưởng tượng
để tâm trí tươi mát, khỏe lên cũng đã lụi dần. Cái cửa biển Hải Phòng và
thành phố kỹ nghệ của nó có thể coi như là gần tuyệt hết đường sinh sống
đối với Thanh rồi. Nào sở Xi măng hơn vạn cu li, thợ, cai, ký... Nào Máy tơ
hàng bốn, năm nghìn đàn bà con gái đứng máy... Nào hãng tàu Xôpha, sở
Carông, sở Đăngxét chữa các thứ máy... nào Nhà máy gạch, máy cống...
nào hãng sợi Thuận Thái, hãng thầu cầu cống, nhà cửa Đơvanhxy, hãng
thầu thức ăn các tàu biển Thy San... nào nhà buôn Sápphănggiông, to
không kém nhà Gôđa trên Hà Nội,... nào hãng dầu Sen Mỹ, nhà băng
Ănglê,... nhất là Sáu Kho... Sáu Kho hàng hóa, tiền của chất đầy như núi
trong các kho hàng và la liệt ở cả ngoài giời, ngoài bãi... Những cái tên ấy
nghe người ta nói lên, truyền đi, không ai lại tưởng đến đây mà mình lại
không có công ăn việc làm, và nếu mà được làm thì cả nhà sẽ tha hồ no ấm,
đời sống sẽ tha hồ chắc chắn.

Khi Thanh bước chân xuống tàu ra đây, nhất là khi tàu chạy từ xa còn

ở bên Kiến An, trông sang thành phố, Thanh đã phấp phỏng tưởng như tim
đập đến vỡ ra mất. Ánh đèn của các tàu biển và bến Sáu Kho cứ như sao sa.
Những nhà máy với những ống khói, những tầng lò trập trùng như những
chặng rừng, những đỉnh núi. Con tàu chở Thanh cặp bến thì vừa tảng sáng.
Sông nước, trời mây đều hiển hiện lấp lánh như cồn vàng, bãi bạc, âm âm,
vang vang. Thuyền bè, xe cộ, gồng gánh, người đi lại cứ dần ùn ùn lên như
mắc cửi ở chung quanh Thanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.