NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 124

Thanh chưa dứt câu, Cam đã phốc lại chiếc xe đẩy hộ:

- Hự, hự... lên nào... lên được rồi... lên được rồi!...

Quay lại với Thanh, Cam đáp, giọng hơi đổi khác:

- Vì cơm vì áo phải chịu tất. Không thế thì tìm cách gì ra cơm ra áo

mà khỏi khổ thì đi mà tìm, mà làm...

- Cam bảo sao?

Cam đáp nhưng trở lại cái giọng vui và nhẹ như không:

- Thầy tôi trước chuyên xúc bột ở gầm cái lò giờ bỏ hoang kia kìa.

Thầy tôi có lần nói đùa với u tôi: "Tao mà có chết xuống âm ty thì các quỷ
sứ phải xin làm đàn em hết". U tôi hỏi sao vậy. Thầy tôi bảo: "Vì có cho
quỷ sứ xúc bột ở gầm lò trong cùng chỗ tao làm chỉ một buổi trưa dạo
tháng năm thôi thì quỷ sứ cũng nhăn răng ra mà chết!".

Nghe Cam nói Thanh lại nghĩ đến những nhà tù và Sở mật thám tên

nghe ghê cả thịt mà các người như cha Cam bị giam cầm. Thanh còn bâng
khuâng tự hỏi: "Ừ thì cha Cam đã trải qua cái cảnh nung nấu này, nhưng
đến các nơi như Sở mật thám, Hỏa Lò, Côn Lôn kia thì làm sao mà chịu
được, làm sao mà sống nổi?" thì Cam lại nắm lấy cánh tay Thanh kéo giật
đi. Hai người qua một cái băng không chạy đá mà chạy những tảng, những
viên gì đen đen cuốn qua đường. Bụi và những viên ấy giội xuống rào rào,
có những viên bắn vào gáy Thanh như đạn bỏng. Đến dưới cái thang sắt
bực lên xuống ở ngay cạnh đường, hai người đứng lại. Trên thang có tiếng
gọi:

- Cam! Mày đưa anh ấy vào trong này cơ à?

Cam ngẩng đầu, che mắt để tránh bụi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.