NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 129

- Đi sang bờ hè bên này kia.

Hai người ngồi ở một hàng nước chỗ thuyền than đỗ. Đây toàn khách

tụ tập chuyện gẫu. Có người nằm ngủ ngay dưới gốc cây, đắp mấy cái bao
giấy rách và úp nón che mặt, mặc kệ cả những cần cẩu và dây ba lăng chạy
sầm sầm reo réo trên đầu. Đàn bà, trẻ con cũng nằm ngồi la liệt ở cả bờ
sông để chầu gọi việc.

Cảnh bờ hè, bến sông, hàng nước, khách ngồi xổm, với ông cụ già bán

nước cũng có tủ kính, vò ủ bao tải, lại nhắc Thanh nhớ đến cụ Ước. Con
sông cụ đào từ ba bốn mươi năm về trước giờ đương vỗ sóng dưới chân
Thanh. Cái nhà máy ông cụ làm từ ngày hàng năm mươi người phải kéo
dây da cua roa để chạy máy điện, rồi ông cụ chuyển sang cũng đẩy goòng,
xúc gạch, xi măng tả ở gầm lò, cái nhà máy mà ông cụ cũng bán bao nhiêu
mồ hôi để sống nhưng rồi lại thấy chán nản, lại bỏ đi nơi khác, cái nhà máy
mà cha Cam cũng làm từ ngày còn để chỏm đi gõ đinh và lăn thùng xi
măng, rồi đến Cam mới mười sáu tuổi đầu cũng lại vào làm vất vả nguy
hiểm - cái nhà máy lớn nhất của Hải Phòng ấy giờ đương nhả khói trên đầu
Thanh, rung trời chuyển đất chung quanh Thanh.

Nếu cụ Ước còn sống làm ở đây hay bán hàng nước ở đây và Thanh

xin được việc làm cùng với Cam thì hay biết bao! Dù lầm than nguy hiểm
đến thế nào Thanh cũng lấy làm sung sướng. Sáng cùng Cam ra đi. Trưa,
tối cùng Cam về tầm. Khuya, sáng sớm ngồi bếp ăn khoai luộc, khoai vùi
nghe chuyện cụ Ước kể. Kể vào những ngày giở rét như ngày hôm nay,
sưởi bên lửa những hôm gió đông sóng động như hôm nay.

Mới có mười giờ. Còn phải chờ những một tiếng rưỡi nữa mới tầm về!

Trong người Thanh lại ê ẩm, bứt rứt vô cùng vì chờ đợi.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.