NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 183

chịu đựng quyết liệt, cắn răng lại mà vượt lên, mà làm việc, không lo sợ gì
hết, vất vả khó khăn đến thế nào cũng sống được. Nhờ sào rau, nhà bà Gái
người và lợn có rau ăn quanh năm, lại còn bán cất cho người đi chợ. Chỗ
tiền bán rau và tiền lứa lợn đẫy niên để nhà giỗ tết, may mặc. Tuy bà Gái lo
toan mọi việc như thế nhưng khi bà vui vẻ với thằng Côn hay khi trong nhà
khách khứa đến thăm hỏi, bà còn tươi cười sởi sang hơn hẳn Gái đen. Mẹ
con đi với nhau trông như chị với em.

- Ừ, rồi cậu giáo khỏe dậy, buổi trưa buổi tối có truyện gì hay lại đọc

cho nhau nghe với. Bác Sấm và bà con trong xóm định xếp chỗ cho cậu bảo
học đấy. Thời buổi này mình không tiến vi quan nhưng đạt vi sư thì vẫn
quý. Xưa nay chờ thời người ta thường ngồi bảo học.

Ông cụ nhẩn nha nói. Thanh nằm nghe liền hỏi:

- Thưa cụ những bà nào thế ạ?

- Bà nào... Ừ, bà nào thấy nói có cậu bảo con cháu mình học mà lại

học ở ngay xóm nhà mà chả bằng lòng. Thằng Côn nhà tôi càng ngày càng
tợn tạo. Không cho đi học thì... (cụ Cam lắc đầu cười). Thôi cậu gần nhà,
tôi giao phó nó cho cậu.

Thanh còn đang nghĩ ngợi về cái công việc mà ông cụ gợi ra nọ, thì

ông cụ lại đưa tay sờ sờ đặt lên vai Thanh:

- Kìa cậu nằm hẳn xuống.

Ông cụ xốc xốc chăn gối cho Thanh.

- Cậu giáo này! Cái vùng Lương Sơn Bạc của đám các ông Tống

Giang, Lỗ Trí Thâm, Lâm Xung, Võ Tòng, Ngô Dụng ấy chắc cũng chỉ
hiểm đến như vùng Yên Thế của Quan Đề thôi. Chỉ khác đồn Phồn Xương
của Quan Đề không có cái hồ to bao quanh sơn trại, nhưng lại có đồi, có
rừng, có núi, có khe... Rừng núi Yên Thế ăn thông sang cả dãy núi ông Cai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.