NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 197

Mẹ Nghĩa không thế. Như thường lệ, mẹ ra hàng cơm gánh bà lão

còng ở đầu ngõ. Mẹ bảo rót thêm cho mẹ năm xu rượu đúng một chai Con
hươu. Mẹ rót cả ra bát uống làm hai ngụm. Mẹ thủng thẳng:

- Con dại thì cái mang. Hàng xóm láng giềng có chuyện gì không nên

không phải thì gọi mà bảo nhau. Động một tí thì lên cẩm lên bóp, động một
tí thì tòa án, đề lao. Chúng mày tiền nhiều của lắm, thần thế đến thế cơ à?
Nghĩa rằng thì là đây nhà nhất gian ở thuê, gạo chạy nhất bữa, quần áo nhất
manh... thân danh chỉ là con mẹ đội than ở Sáu Kho. Nhưng mà chúng mày
mà động đến lông chân con bà thì...

Choang... cái chai Con hươu ghè mạnh vào cột đèn. Mẹ Nghĩa lại gọi

rót thêm hai xu rượu nữa vào bát, uống làm một hơi rồi đặt cái chai cụt cổ,
nhọn hoắt, lởm chởm ở bên người. Mẹ bắt chân chữ ngũ ngồi chờ. Bọn du
côn, bấu sấu ăn uống ở hàng phố trước đấy, lè lưỡi, đưa mắt cho nhau:

- Tôn Nhị Nương và Cố Đại Tẩu ở xóm Cấm đấy!

Một thằng cầm chai rượu đang uống ra nhăn nhở hỏi:

- Mẹ Nghĩa có "diễn" (1)nữa đàn em rót thêm vào.

Mẹ Nghĩa hắt tay thằng nọ đi, bậm mặt lại:

- Không trẻ con! Có tiền thì uống.

- Thế mẹ Nghĩa cho đàn em "phõ" (2)một chén vậy?

- Cũng chẳng làm gì có mà cho. Có đi với Tây với Tàu

ăn chặn ăn đút, bô báo kiếm chác, thì mới phóng tiền như thế được!

Thằng nọ tỏn hoẻn cái mặt, về chỗ cũ.

- Hắc ghê! Cáy (3)ghê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.