NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 517

Mẹ Thanh như bị một tảng lớn băng tuyết giội xuống người. Chân tay

bà bủn nhủn hết cả. Mặt mày bà cũng tối sầm. Bà cũng trông như không
phải là Thanh ở trước

mặt bà:

- Giêsuma! Lạy Chúa tôi! Như thế là quân dữ! Là quân dữ!... Giàu

sang sung sướng thừa mứa có tội thì cũng chỉ chịu phán xét trước mặt
Chúa! Mà có những người được như thế cũng không phải là bóc lột ai đâu!
Ông cha người ta ăn ở hiền lành phúc đức và Chúa đã định cho người ta thì
người ta được hưởng như thế.

- Có phải mẹ cũng lại là những quan tòa thầy kiện của chủ nọ chủ kia,

đi lại ăn uống ở những nhà quân nọ mà cãi hộ cho chúng nó không? Chúng
nó giàu chỉ vì có bóc lột, chỉ sống bằng bóc lột. Thợ thuyền dân cày sẽ lấy
lại hết những gì của mình bị cướp bóc và kết tội những quân nọ. Chính thợ
thuyền dân cày mới là Chúa phán xét những việc làm tội ác của chúng nó.

- Mày bán linh hồn cho ma quỷ rồi thằng Thanh ơi! Chúa quỷ Satăng

đã lấy linh hồn của mày đi rồi! Mày càng ngày càng sa vào con đường mù
đường tối thằng Thanh ơi! Nếu tao là cái giống quan tòa thầy cãi thì tao
không đẻ ra mày và không phải chịu khổ vì mày cho đến ngày nay. Mày
dạy học dạy hành mấy năm giời không qua một lần bị hỏi, bị khám, ai ai
cũng yêu cũng mến che chở cho mày, giờ mày nên người, giỏi giang sung
sướng... chỉ vì tao cầu xin. Vì ai mà có xống thâm, vì ai có quả có mâm bán
hàng? Thế mà bây giờ mày như thế. Mày mà mất ơn Chúa thì sẽ khốn khổ
khốn nạn lúc nào không biết đâu. Hự... hự... công tôi đổ xuống sông xuống
biển.

- Không! Công mẹ là công mẹ... Ơn nghĩa của mẹ là ơn nghĩa của

mẹ... Tình nghĩa của bà con anh em là tình nghĩa của bà con anh em...
Không thể vơ vào cho Chúa được! Cũng như hơi sức của mẹ và hơi sức của
con có đổ ra thì mới có sự sống này chứ không phải nhờ ai, nhờ ơn Chúa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.