NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 79

Mười tám năm rồi... Cha Thanh đi biệt... Huệ hàng cau, mẹ Huệ Chi

đã chết. .. Na, mẹ Thanh đã bốn mươi tư tuổi. Bao nhiêu ý nghĩ và sự rắp
tâm liều lĩnh, gớm ghiếc từ lúc có mang Thanh cho đến lúc trở dạ và cho cả
đến khi ôm cái hòn máu lần đầu tiên cho nó bú kia, thế là không thành gì
cả! Mười tám năm... Mẹ Thanh đã sống với Thanh, nuôi đứa con tội lỗi của
mình ăn học khôn lớn ở ngay cái nơi như tù như ngục là quê cha đất tổ.
Cho đến bước hôm nay...

Người mẹ đưa khẽ mẫu ảnh thánh giá bằng đồng lên mũi. Bà hít nhẹ

và thì thầm...

- Lạy Chúa! Xin Chúa ban sức cho con được vác thánh giá đền tội

theo chân Chúa. Mọi sự đổ mồ hôi máu trên thế gian này Chúa đã chịu hết
cho cả và thiên hạ, thì mọi sự khốn khó nhục nhã dù đến thế nào con cũng
xin chịu hết cho các con con...

***

Mọi người bỗng nhổm cả dậy. Đàn chó trong sân lại xồ ra cổng, nhưng

lần này tiếng sủa, tiếng rít nghe khác lạ hẳn. Bõ Quý hớt hải bỏ quên cả
chiếc roi song chạy kình kịch ra theo, chùm chìa khóa cứ rối lại xủng
xoẻng. Tiếng còi ô tô đã vang từ đường cái. Tiếp đến là tiếng trẻ con í ới
gọi nhau.

- Chết mất rồi! Khốn nạn quá! Giờ này Huệ Chi cũng đến!

Thanh rú lên khe khẽ, đứng dậy tối tăm cả mặt, chụp mũ xuống lại

nghiêng mũ đi, không còn thấy chỗ nào để cúi mặt hay lẩn trốn.

Vẫn chiếc ô tô màu sơn như nõn cây, kền sáng loáng, dáng lẳn và

mạnh vút như thân một thứ cá kình, êm như ru tiến vào giữa hai cánh cổng
mở rộng. Vẫn người lái xe quần áo trắng là, mũ lưỡi trai vành kim tuyến,
cung kính đi xuống trước mở cửa. Nhưng lần này không phải là Huệ Chi
mà là Thy San và Giáng Hương vịn tay nhau bước ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.