NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 909

- Mày tính với toán, lý với luận không bằng cục cứt chó đâu, Lương

ơi! Đế quốc đã khủng bố đến như thế mà mày vẫn còn lần chần. Mày cho
rằng mày vẫn giữ được không bị lộ gì hết lúc công khai, như thế rút vào bí
mật lúc nào cũng được và ở đâu cũng được. Ngây thơ ơi là ngây thơ! Và
ngu ngốc cũng không ai bằng mày tên là Lương kia! Những thằng như
thằng Sơn thằng Quất chúng nó mà nghe những tính toán, lý luận của mày
thì chúng nó cũng phải ngồi dậy mà ỉa vào mũi mày đấy! Và chúng nó phải
ngồi dậy để cười xì vào mũi mày không những chỉ vì nghe mày tính toán,
lý luận, chính trị, đi guốc ngay trong bụng mày, biết tỏng cái điều sâu kín
nhất của mày mà mày vẫn cứ không dám, vẫn cứ không chịu nhìn thẳng
vào: "Đó là mày sợ!". Phải! Chỉ vì mày sợ. Sợ những khó khăn, sợ nguy
hiểm đi vào bí mật. Sợ lại đi công tác thoát ly. Sợ khủng bố. Sợ đế quốc
đấy thôi, cái thằng đương khiếp nhược kia ơi!

Một bàn tay gày guộc, nóng nóng chợt sờ sờ bóp bóp trán Lương

nham nháp và nóng sực:

- Lương ơi! Mày lại kéo cơn đau đấy à?

Nghe tiếng Tô nói khàn khàn, Lương ngước mặt lên, vẫn quằn quại:

- Mẹ bố nó! Biết cơ sự này thì cứ để nhà thương nó muốn cắt muốn

xẻo thế nào thì cứ cắt cứ xẻo. Còn được một phần ba chứ một phần sáu,
phần mười cái dạ dày khốn nạn ấy cũng tốt! Càng ít càng đỡ khổ với cái
suất cơm đế quốc!

Tô cười:

- Bố nhăn sao phẫn thế! Linh đơn của tiên cô nhà mày đã gửi được

vào kia!

- Ông không thèm uống gì nữa! Cứ cho nó gọn một nhát là hết

chuyện! - Nhưng vừa nói xong, Lương đã chìa ngay tay. - Em gái tao nó
gửi gì thế? Thuốc muối hay rau bà đẻ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.