NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 937

Thanh lại ngoan ngoãn cúi đầu cho bác thợ rẩy nước gội chế bằng dầu

xả và bồ kếp, vừa cào vừa vò xoắn lấy tóc Thanh. Những cốc nước mát rợi
giội ào ào xuống làn da đầu Thanh với mùi chanh cốm. Thanh nhắm hẳn
mắt lại mà nghe một làn êm mát thơm tho như từ trong đầu Thanh toát ra.

Bàn gội đầu gần một khung cửa kính. Một ô kính bị vỡ phải thay từ

lâu bằng miếng giấy bồi. Vừa phần hồ phết nhòe nhoẹt, vừa phần hoen ố
bọt nước gội xà phòng, nên cả những chữ to nét nhất của miếng giấy bồi
cũng ít người đọc ra được. Đã thế còn có chữ lại bị mất. An dân... đó là
mấy chữ trong những chữ to nét nhất trên mảnh giấy báo bồi, mấy chữ đặc
biệt mà chỉ mình Thanh hiểu được vì Thanh trước đã biết nó là chữ gì,
nghĩa thế nào.

Chính lúc Thanh ngẩng đầu lên và thấy trong người nhẹ hẳn đi, thì

Thanh lại bắt buộc phải nhìn đến những chữ dữ dội ấy. An dâ: Bạn dân là
tên tờ báo có một miếng táp vào tờ giấy bồi. Trước kia, khi Thanh ở Hải
Phòng lên, những lần đầu vào cắt tóc, Thanh đã tê tái cả tâm trí vì cái mẩu
báo và ô cửa kính nọ, khi Thanh sắp cúi đầu xuống cái chậu sứ để bác thợ
giội nước, xát xà phòng, tức là khi mắt Thanh sát vào ô cửa và thấy cứ nhoi
nhói ở trước trán.

An dâ... Bạn dân... Bạn dân...

Buổi nay lúc Thanh trở vào ghế ngồi, mặc kệ cả cánh tay, bàn tay và

cái lược của bác thợ đưa đi đưa lại, giơ lên giơ xuống, hai chữ Bạn dân
càng anh ánh ở trước mặt Thanh. Cùng với hai chữ ấy, có hai trang báo đã
to lại

càng mở rộng, đầy đủ, rõ ràng những khung, những tít

và những hình ảnh mà Thanh vẫn phải nhớ từng câu,

từng nét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.