NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 98

Ngơ gật đầu, cười:

- Hôm nào cô dẫn cháu ra Kho với, cô cho cháu xuống tàu to xem. Rồi

cô xin cho cháu đội than. Cháu đội than như bu thằng Eng, như cô Dâng ấy.

- Ngơ mà đội than như bác La, như cô Dâng làm sao được?!

Ngơ nguẩy cái đầu:

- Nghèo đói thì đội tất.

Gái đen nắm chặt lấy bàn tay Ngơ. Gái tự nhủ "Không! Nó lại cũng

khôn ra phết, cũng biết như ai đấy chứ!". Những ý nghĩ liên tiếp trong tâm
trí Gái. Rồi đây Ngơ có thể làm ăn gì được không? Chả gì cũng là một đời
con gái. Cứ phải chịu như thế này mãi à?! Gái đen cau mày lại. Hay những
hôm có tàu về, Gái đen sẽ đưa Ngơ ra Sáu Kho, với mấy đứa con gái trong
xóm vớ vẩn chõm hàng ở gần cửa kho thuốc bắc, kho gạo, kho sợi. Gái đen
hay các mẹ trong xóm có làm được món hàng gì thêm thắt thì luồn cho
Ngơ, bán được thì cho Ngơ hẳn một nửa. Nhỡ đội xếp có bắt được, thấy
con bé choắt và dở người, mà hàng họ cũng chỉ là một nắm, một mớ dăm
bảy hào đồng bạc, thì cũng tha cho. Chẳng may gặp thằng "hắc", nó đưa
Ngơ lên lão Bảy mề đay thì lão cũng lại "phút" về thôi! Như thế có ngày
Ngơ kiếm được hàng đồng...

Phải đấy! Hôm nào ta nói với bà giáo rồi đưa Ngơ đi làm thử vài

chuyến xem sao. Tội gì mà ngồi nhà chịu đói. Không thì cũng đến đâm đầu
xuống dưới nhà bà sờ Phọng Bớp ở với những con cái ăn mày ăn nhặt, bồ
côi bồ cút, hay sang bên nhà bà mụ Kiến An làm đầy tớ không công cho
đến chết, để giữ... đồng trinh mà lên thiên đàng!...

Gái đen giật mình. Mẹ La đã tò mò sang nhà Thanh. Người mẹ khòm

khòm như bà cụ còng bảy mươi. Mẹ chống cái đòn gánh bỏ đi của người
gánh nước thuê ở đầu ngõ, vừa rún bước, vừa thở phì phào, mặt mày nhăn
nhó. Sau mấy buổi làm cố, mẹ bị sút lưng và nhức đầu, ốm đến nửa tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.