NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 169

- Bá ăn cháo đi.

- Hãy gượm. Tôi chưa muốn ăn mà! Có lẽ ăn mấy quả ổi nên nó ngang

dạ.

- Bà là đến hay, trẻ con mùa này ăn nhiều ổi, ị còn nứt đít ra nữa là

người yếu bụng yếu dạ như bà!

- Không phải đâu, hoa quả chín thơm mát ăn tốt lắm. Tôi chưa muốn

ăn cháo vội là vì chưa thấy đói đấy thôi!

- Từ sáng đến giờ bà có được hột cơm hay miếng quà bánh nào vào

bụng đâu mà chưa đói? Bà là hay nghĩ ngợi lắm! Người làm ăn lam lũ, giờ
lại già yếu, đã không được một năm vài chén thuốc bổ, vài thang thuốc tễ,
mà chỉ có bát cơm thì phải cố mà ăn. Thế rồi yếu mệt ăn được có bát cháo,
lại định nhịn nốt, thì để sống hay chết?! Có thế nào chỉ khổ cái Xim thôi!
Và bà làm cho kẻ nọ người kia ở chung quanh bà vừa buồn vừa xấu hổ với
nó. Chẳng cần phải nói năng dặn dò, nó ra đi như thế là bắt buộc chúng tôi
phải chăm lo cho bà. Chúng tôi sống thì bà sống! Chúng tôi đói khổ thế này
hay hơn thế nữa bà cũng vẫn sống. Có thể chúng tôi sau đây mới dám dàn
mặt nó và mới dám nhìn mặt các anh em...

Mẹ Nghĩa rằng vừa tắm gội xong. Tóc mẹ như mớ rễ tre xòa xuống

thái dương xuống cổ và đôi vai toàn những sẹo là sẹo. Nào mụn nhọt, nào
vấp ngã, nào bỏng cháy và cả đánh đập nữa. Mẹ vẫn cởi trần. Chiếc yếm
của mẹ mới thay cũng vá cổ, vá ngực, vá hai bên lườn, giải thì nới. Cũng
cái quần cắt đến gần đầu gối, đụp không biết bao nhiêu chỗ. Nhưng lạ quá,
từ cái trán ngắn dô dô, đôi con mắt quăm quắm, cái miệng của mẹ ta lẹm
một miếng môi, răng nanh xiên hẳn ra, mỗi lần nói lại dau dảu, dau dảu, bà
cụ Xim đều thấy tươi tỉnh hiền lành.

Bà cụ lại nghĩ lâu nay cách ăn nói và lời lẽ của mẹ Nghĩa khi dạy bảo

thằng con cũng hết sức nghịch và bướng nọ, cùng với bao nhiêu cách đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.