NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 172

cũng có cả con. Phải, lúc cô tiên giả làm người nàng dâu ở bên kia sông vào
quán chờ đò, nhưng trời lại nổi phong ba bão táp, cũng có cả con. Con từng
đi các cửa sông nhưng quả thật giờ mới thấy cửa Dầng là dữ. Đúng là Mười
hai cửa bể đều phải nể cửa sông Dầng. Sóng gió mù mịt nghe như có thiên
binh vạn mã xô xát ấy. Con đành về làng trong, để cô ta ngủ ở lại quán ông
cụ bà cụ. Khuya, lúc cô ta đau bụng, vợ chồng ông cụ mang cám rang và
nướng gạch cho cô ta chườm, rồi nhường cả buồng cả ổ cho nằm, thì, lạ
quá ở trong làng, con cứ thấy thấp tha thấp thỏm không sao ngủ được. Đến
gà gáy rạng sáng, con bỗng thấy cái Xim ở một nhà trong ngõ gần đấy đeo
tay nải đi ra. Con gọi ngay nó, rủ nó ra ngoài bến. Chính nó và con tri hô
lên vì thấy trong buồng đỏ ối; rồi nó và con chuyển tất cả quang gánh, gạo
đỗ, chõng chiếu chỗ nằm cùng hóa thành vàng với cô ta, hai đứa cứ hoa cả
mắt...

- Sao? Sao? Bá Nghĩa nằm mơ thấy mẹ cái Bé nhà tôi nó ở bến Dầng?

Bá Nghĩa thấy nó khoác tay nải đi ở trong làng, bá Nghĩa gọi nó đến với cô
tiên hóa vàng à?

- Thì con đã bảo con thấy nó và gọi ngay nó mà! Nhưng khi ra quán,

lúc khiêng dọn các thứ hóa thành vàng, thế nào lại thấy thêm cả mẹ La, ba
đứa cứ cuống cà kê lên.

Óc não bà cụ Xim bỗng nhoi nhói, bà cụ đau đáu nhìn mẹ Nghĩa:

"Hay cái Xim nó đang hoạt động ở ngay bên Thủy Nguyên hoặc Quảng
Yên. Hay mẹ Nghĩa muốn giấu ta nên nói tránh sang chuyện ông cụ Ước và
chuyện mẹ nằm mơ!"

Bà cụ Xim nhấm nhấm những sợi vỏ, ăn thêm miếng trầu:

- Bá Nghĩa nói thế nào ấy chứ! Nằm mơ gì mà lại thành hẳn chuyện

như thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.