NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 209

ấp lấy, như nó là cái Lu mà vỗ vỗ ru ru trong cơn mê. Chỗ xà lim đó, thân
thể và mồ hôi mẹ đã in hằn rõ hẳn thành lốt thành hình. Tuy nằm ở góc trại
tù nhưng cố nghển lên khung cửa trấn song sắt, mẹ La cũng trông được
thấy cái mảng trời vừa bằng một vạt áo trẻ con ấy.

***

Bác làm đường đã đưa anh em La xuống tận nhà thuyền và khẩn

khoản nói với người quen trông nom cho tới tỉnh nhà. Bác còn ép anh em
La cầm thêm nửa cân chè và một đồng bạc, dặn đi dặn lại, hễ đến nơi đến
chốn phải biên thư ngay báo tin. Nhưng chưa đến Tuyên Quang thì La xin
phép lên bờ. La bảo đưa em đi thăm một bà bá, ở lại đây với bà ăn giỗ rồi
cùng bà về quê một thể. Trong khi thuyền còn ăn thêm hàng La dắt em
gánh đồ nhập luôn với một bọn buôn hàng chuyến, để sang đường khác. La
nhất định về Bắc Giang. Lần này La cũng phải suy tính rất nhiều với những
lý lẽ sau đây. Thứ nhất: mẹ La vẫn sống và không bị bắt. Mẹ La vẫn sống
và không bị bắt, thì không khi nào mẹ La lại chịu ở cái đất Hà Giang,
Tuyên Quang này nữa. Như vậy cái tin hình như mẹ La đang quanh quẩn ở
gần Hải Phòng có thể là đúng. Chính vì mẹ La đã đẻ ra La, đã hai thứ tóc
trên đầu, đã từng trải nên mẹ La chưa về Hải Phòng đấy thôi!

Thứ hai: Bắc Giang có đường xe lửa có nhà ga, có bến ôtô, nhất là có

bến tàu thủy, rất tiện đi về Hải Phòng, nhiều người làm ăn buôn bán phải
qua lại đây. La sẽ dò hỏi được nhiều tin tức, sẽ nghe ngóng được nhanh
chóng, kỹ càng các tình hình cơ hội.

Thứ ba: Bắc Giang có mấy người họ La lên làm ấp. Biết đâu La sẽ gặp

mẹ tại đây? Hay nếu như La chưa tìm thấy mẹ, và phải lúc La ốm yếu quá,
La cũng có chỗ nương tựa. Hoặc La chọn được một nhà, một nơi kín đáo và
tính tình thật tốt, La sẽ gửi hẳn em lại mà đi tìm mẹ, một tháng, hai tháng,
ba bốn tháng, La sẽ về thăm em một lần, đưa lương ăn cho em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.