NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 212

anh em La về nhà mình. Ông góa vợ, có ba con gái, một mình vỡ một quả
đồi, nhà chỉ có hai cái chiếu đan bằng cật nứa, và uống nước cũng bằng gáo
dừa, như tù. Ông bảo cô con lớn đi cuốc sắn, vãi gạo, gọi mấy chú gà nhiếp
lại, chộp một chú bằng nắm tay, thổi cơm sắn nấu canh sắn, luộc gà thịt ăn
chấm muối ớt thết La. Ra đi La biếu ông lạng cao sơn dương, phải nói mãi
ông mới nhận.

Từ huyện Yên Thế này xuống Phủ Lạng Thương có xe ôtô, nhưng anh

em La vẫn đi bộ. Cái Lu lại càng vui hơn, bước chân cứ con cón bên anh.

- Rồi anh Phòng đi cắt tóc rong nhỉ.

- Ngoan! Lúc nào cũng phải gọi tên anh là Phòng, và bất kỳ ai hỏi

cũng bảo bố mẹ tên là Hải nhé.

- Thế anh Phòng cũng cứ phải gọi tên em... không là cái bé cơ!

- Đấy lại không ngoan rồi! Anh đã bảo em là cái bé thì em cứ phải là

cái bé.

- Ứ ừ!... bé mãi à!? Nhỡ u đi tìm đi hỏi mà tên là Phòng là Bé thì u

nhận con sao được?!

La nghẹn ngào:

- Vậy anh lấy tên chị Lê gọi em là cái bé Lê nhé.

- Thế thì thích quá, em là em, em phải là bé Lê, u nghe là biết ngay!

- Nhưng em không được nói với ai em có chị Lê nhé! Em cũng không

được nói với ai u ở đâu nhé! Ai hỏi, em cũng chỉ bảo u cháu hay u em bỏ
nhà đi đâu đấy, còn nhà cháu hay nhà em ở cái làng xa xa mà lại gần gần
tỉnh Hải Phòng cơ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.