NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 224

ngoài bến than, mẹ con sẽ gánh hết đánh đống gọn cho bà ta ở chỗ mẹ con
nằm nhờ ấy.

La đã chú ý xem mẹ con nhà nọ có nắm cơm hay gạo ngô gì thổi nhờ,

nhưng từ chiều đến giờ vẫn chẳng thấy động tĩnh gì cả. Tới lúc La gọi dọn
bữa, nhà hàng như không còn khách nào nữa, nồi cơm gần hết, thức ăn chỉ
còn bát chậu cá kho và liễn canh đã nguội, thì người mẹ mới nhấp nhổm
vừa ru vỗ đứa con bé trong lòng, vừa lào thào nói với thằng con lớn:

- U không đói đâu!

- U không đói nhưng hai đứa nó đói!

- Tao đã cho chúng nó ăn cả gói bánh đúc ngô mua ở chợ mà. Tao có

động đến miếng nào đâu!

- Cả ngày được mấy miếng bánh đúc làm gì nó chả quấy!

- Thì tao vẫn cho nó bú!

- U cho nó bú cái vú da ấy à?

- Thôi tao không nói với mày! Đấy mày có tiền mày muốn mua giời

mua đất gì thì mua!

- Đến cơm ăn còn chả dám mua nữa là!!!

- Cơ cực, cay đắng quá với con với cái! Thôi chuyến này tao đưa

chúng mày vào ở với bố chúng mày, mấy bố con tha hồ mà làm mà ăn, còn
tao lại về nhà quê hay đi chết đâu thì chết thôi!

Người mẹ bế đứa bé đứng lên, khúm núm lại chỗ bà hàng đang gắp

gắp chọn chọn cá kho và đậu phụ cho La.

- Thưa với bà, bà đã thương cho mẹ con nhà cháu ở đỗ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.