NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 24

Nghĩ đến các cảnh khói lửa tan hoang, người chết vì bom đạn máy

bay, người bị xâu tay bằng dây thép gai, bị chém, bị bắn vì tù tội, người ốm
đói nằm ngồi thoi thóp, trẻ con da bọc xương bỏ mặc mưa nắng ở đầu
đường cuối chợ... nhiều lần Huệ Chi lại phải kêu lên:

- Có thể sắp đến giờ phán xét rồi chăng?

Cái giờ đã được đọc trong Kinh thánh, người người kể cho nhau nghe

và tưởng tượng suy gẫm thêm! Ai nấy đều thấy thật như trời đất giữa ban
ngày bỗng tối rầm, mặt trời xám đen lại, núi non biển cả chuyển động, sóng
gió sấm sét mù mịt. Mọi vật cố ngoi đầu lên như trong biển dầu sôi để chờ
một tiếng truyền lệnh từ thăm thẳm trên cao, thì mặt đất lún sập vỡ tan
tành.

Rồi giờ phán xét đến!...

Con ruồi Huệ Chi xua đập bay lên góc nhà, loạng choạng thế nào

vướng ngay phải mạng nhện. Ngước trông chỉ thấy cái lưới mỏng mảnh lờ
mờ kia rung rung và không còn tiếng vè vè ma quái nữa, Huệ Chi tươi hẳn
nét mặt mà nằm trông ra ngoài trời. Như có những làn hoa, làn bướm, hết
lớp ấy tiếp lớp khác tỏa ra trong nắng và sắp ùa vào buồng. Những vầng lá
của cây vải thiều, cây ổi đào như của màn ảnh hoạt họa thần tiên, có những
bàn tay, những cánh tay rất bé biết múa, biết vẫy gọi. Tiếng chim thấp
thoáng. Những con vành khuyên chuyền qua những cây lựu, cây chè. Hoa
chè trông sao giống hoa thủy tiên? Đôi lúc đàn chim bay lên thì những hoa
thủy tiên kia cũng tung theo.

Nếu như gian buồng ta đang nằm đây mà ở trên một tàu biển, một

thuyền to và ta chịu được sóng? Hay chỉ là sóng ngay cửa Đồ Sơn ngoài kia
thôi! Sao lắm lúc nghe biển sóng thấy đúng như là các đồng nhi và con gái
thơ kinh hát làm nhiều bè với đàn pianô ấy?

- Cậu Khòa ơi! Cậu Khòa ơi!..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.