NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 25

Thấy Khòa vẫn cứ huỳnh huỵch, kin kít cái búa chim quá thể là dữ tợn

bổ xuống cây gỗ quánh hơn sừng nọ, Huệ Chi giơ hẳn tay ra ngoài cửa mở
hé:

- Cậu Khòa ơi! Hãy gượm cháu bảo này.

Khòa ngơ ngác nhìn phải, nhìn trái. Nhận ra bàn tay như bún và cánh

tay áo len trắng vẫy vẫy ngoài cửa kính, Khòa sững người ra. Khòa lại
cười. Vẫn cái cười làm nhăn nheo cả cái trán thót, đôi mắt hùm hụp không
có lông mày và cánh mũi huếch của Khòa:

- Ị I ọi ôi! (Chị Chi gọi tôi).

Phập búa xuống súc sủi, cánh tay mốc đóng vẩy gạt gạt mồ hôi, dụi

dụi mắt, Khòa khòm người chui qua quãng dây thép phơi bộ quần áo trắng
còn nguyên nếp là, lách bụi ruối đi đến cửa sổ, định ghé đầu vào. Chi xua
xua tay về phía bên trái. Khòa lại đứng sững không hiểu ra sao. Trong cửa,
Huệ Chi lại vẫy tay ra hiệu thêm. Khòa chớp chớp mắt rồi ngẩn cả người,
Huệ Chi phải nói to lên:

- Cậu vặn quả đấm mở cửa ngách mà vào. Cửa chỉ khép thôi!

Khòa nghiêng nghiêng tai, mặt mày càng khó khăn mà lại như ngạc

nhiên mừng rỡ. Hiểu ra ý định của Huệ Chi, Khòa cười hẳn lên thành tiếng
như sặc, như nấc, bảo Huệ Chi rằng cụ cố Đức Sinh sẽ mắng chết, mợ Tú
sẽ đánh chết, Khòa không dám nghe Huệ Chi. Huệ Chi cũng phải cười,
nhưng rồi cau mày:

- Cậu vào cho cháu hỏi chuyện, cậu Khòa!

Khòa gập người, lùi lùi, vẫn cười sằng sặc.

Huệ Chi chít lại khăn vuông rồi chạy ra mé cửa, mở ra hẳn một cánh.

Khòa khúm rúm đi lại. Huệ Chi nắm lấy cổ tay Khòa, giọng buồn buồn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.