NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 310

Không muốn để những ý nghĩ kia kéo dài, làm mình trằn trọc thêm, và

cứ đành phải mặc kệ Giáng Hương để giữ cho mình đỡ khổ, nên Thy San
càng lặng lẽ, phe phẩy phe phẩy quạt và cũng như cố không bận tâm gì đến
Giáng Hương nằm dưới sàn kia.

- Khi nào người ta muốn ngủ thì không phải giục, phải nhắc. Xem

sách mà đã đến lúc díp mắt lại thì ngủ...

Đã mấy lần Giáng Hương thẽo thợt bảo Thy San như thế. Và đây kia,

Giáng Hương đã buông sách xuống, díp mắt lại thật rồi. Cũng là lúc Thy
San thấy nếu mình còn cứ cố nằm thì đúng là để chịu một hình phạt. Vừa
bải hoải rã rượi thêm, vừa mất thời giờ. Đã hai giờ rồi! Phải dậy mà đi tắm
rồi làm việc chứ!

Dâng đã pha sẵn nước ấm để Thy San tắm và cả nước gội đầu cho

Giáng Hương.

- Thưa ông xơi chè ngô đãi bây giờ hay đợi bà dậy ạ...

U Hùng chờ Thy San sắp vào buồng giấy mới dám hỏi. Thy San lắc

đầu:

- Lúc nào tôi ăn tôi bảo... Mà trưa nay tôi cũng không muốn ăn gì cả.

U cho tôi một chai nước suối ướp lạnh.

Ở bàn giấy, Thy San cũng không mở quạt trần và quạt bàn. Tắm táp và

uống sâm rồi nhưng Thy San vẫn cứ thấy trong người mỏi và càng háo háo
thế nào ấy. Bên ngoài, trời rất cao và xanh. Gió nam càng thổi lộng. Thỉnh
thoảng Thy San lại nhìn ra cho đầu óc bớt nặng bớt mệt, sự suy nghĩ được
thông thoáng trước tập sổ và cái kẹp thư từ, giấy tờ đặc biệt. Chiều nay thứ
Bảy, sắp hết tháng Năm. Vậy mà Thy San chưa bứt đi nghỉ mát được. Cũng
như giờ đây, Thy San muốn phóng ôtô ra chơi Đồ Sơn hay Quảng Yên, ngủ
gà ngủ vịt một lúc trên xe rồi tắm biển, ăn một món lạ miệng, đến tối trở về
nhà, thì cũng đỡ háo đỡ mệt đấy. Song chỉ vì thói quen và kỷ luật! Nhất là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.