NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 421

và Hoa kiều họ không phải chỉ sống nghề sông nước mà còn bằng các nghề
khác trên phố, trên chợ...

Nhà Trần Văn hoàn toàn bằng gỗ. Nó như hai ngăn boong tàu. Nền

boong dưới là mặt kè xi măng bị sập gãy còn lại một khúc nhô trên miệng
cống to chảy ra sông. Cũng kê cả giường tây và bộ ghế gọi là kiểu sa lông
nhưng vừa hẹp vừa lùn tịt đã có chỗ tay vịn và tựa lưng phải chằng buộc
dây đồng. Tầng boong trên, nền trải chiếu, nếu một người cao lớn đứng lên
sẽ chạm đầu.

Cửa sổ mở bốn phía. Khung cửa nào không có những gáo dừa, quả

dừa trồng hoa leo, thì lại có những dò lan những gióng trúc trồng cỏ. Gian
dưới có lẽ là chỗ tiếp khách và đi về của ông chú. Còn gác trên mới là Linh
hương các hay Tháp ngà của Trần Văn, bởi vì tất cả những thứ bày biện
đều hình như không giống của ai hết! Trần Văn thò đầu ra cửa sổ lại "ới"
một tiếng rồi cười huế huế đón Thanh. Thanh lại giơ tay nắm lấy tay Trần
Văn lấy gân như kiểu người chơi xà ngang, trèo lên hai bậc sắt đóng vào
tường gỗ để lên gác. Thanh lại bỡ ngỡ, hồi hộp nhìn mọi vật chung quanh.

- Hừ! Ta phải cho ngay tên Thanh xem một kỳ diệu này!... Huế huế...

Trần Văn vuốt ngược món tóc gọng kính lên, vẫy vẫy rung rung ngón

tay như làm phù chú, nhích nhích người đến cái bàn đã tróc sơn kê ở xó
cửa, kéo rất nhẹ một miếng lụa vân Hà Đông, từ từ nhấc lên. Đó là một gộc
sắn còn bám đất, rễ mấu lờm xờm, đặt trong một đĩa sành to men xanh rạn.
Trần Văn suýt soa xoay xoay cái gộc sắn, giơ lên, hạ xuống và đưa ra hẳn
ngoài cửa và ánh nắng.

- Giống như một đại bàng hồi tiền sử! Không! Giống như cây đa che

bóng cho Thạch Sanh của một họa sĩ táo bạo tạo hình. Không! Còn giống
một tiên nữ đang múa cùng Tôn Ngộ Không! Không giống cả Trương Chi
cùng chèo thuyền đêm đông! À à... huế... huế. Như cả thần Néptuyn xuất
hiện...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.