NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 427

các khu nhà máy và hai bên bờ cửa sông, vẫn còn những người cặm cụi, lúi
húi. Phần đông là đàn bà, người già. Họ đương bòn nhặt ở những bãi than
xỉ, sắt vụn, rác, các đống nhà cửa đổ nát, không còn ai ngăn giữ, và họ
chẳng phải tranh nhau như trước kia. Có mấy bóng người ngồi trên miệng
cống, ở những chân tường, những bực đá, chẳng thấy buồn nhúc nhắc gì cả.

Mượn được quyển truyện quý và qua bao nhiêu phút dạt dào, Thanh

đã tưởng ngốn ngay được hàng chục trang sách, nhưng đi đường, Thanh
càng tập trung thì càng thấy chẳng chịu đọng vào tâm trí Thanh một dòng
chữ nào cả!

- Thôi để đến khuya hay sáng sớm mai thôi!

Thanh gấp sách lại, rảo bước.

Khi Thanh về đến nhà, mẹ Thanh đang đọc kinh còn cái Ngơ đang xay

bột để quấy bánh đúc ăn chiều nay. Thanh chưa kịp cởi dép, đã nghe tiếng
Ngơ líu ríu:

- Anh Thanh em đã về rồi đấy! Chị Thơm có đi dạy tối về phải sang

em ăn bánh nhá, em để phần chị đấy!

Thanh phải đứng ngay dậy đón cô bạn của Dâng lâu nay đã thành bạn

của cả Thanh và rất thân với cái em Ngơ. Thơm không những mặc áo len
mà còn trùm khăn. Người Thơm đã béo lùn, mặt to và lấm tấm tàn nhang
lại đỏ hừng, đi cứ như chạy, trông càng vất vả. Thơm không dám chào to vì
sợ mẹ Thanh chia lòng chia trí, và bà đã phải ngồi trong màn giường trong.
Thơm cố giữ cho khỏi run và được tự nhiên:

- Anh Thanh về như thế nghỉ cả ngày mai, ngày kia mới xuống Đồ

Sơn nhỉ?

- Không! Ngày kìa tôi mới xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.