NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 428

- May quá! Thế thì em không phải lo nữa!

Thanh tủm tỉm cười:

- Việc gì mà quan trọng thế?

Thơm bẽn lẽn, gần như bặt nhời, Thanh phải lấy lại nét mặt, vẫn tươi

cười mà trân trọng. Thơm rụt rè:

- Em chỉ ra Vàng Danh có hai chuyến thôi mà bị sốt rét ngã nước đấy!

Tối nay lớp em học trò vẫn đi học. Em muốn nhờ anh dạy thay. Lớp ngoài
xóm học trò vỡ lòng và nhiều trẻ con đã nghỉ rồi, còn lớp em các bà các
anh các chị nhân công tư gia ấy nhất định giữ buổi. Vì tối ngày kia Truyền
bá trên Hà Nội xuống thăm, đoàn sẽ về làm báo cáo về lớp xóm chợ Cấm
này để làm mẫu, củng cố lại những lớp chợ Bưởi, chợ Bạch Mai và bãi
Phúc Xá trên Hà Nội. Nếu em không sốt thì chiều nay em đi giả hàng,
nhưng... (Đúng là Thơm ngập ngừng vì đến đây phải nói dối).

Thanh nhìn Thơm ái ngại và tự trách buổi trưa đã không thăm hỏi

Thơm. Thanh càng thấy quý mến và phục cái người con gái út này, một
mình đi thêu đan phải nuôi ông bố lại còn phải luôn luôn may mặc, và đưa
cả tiền đong gạo cho vợ chồng hai anh chị đông con. Hiện nay, một đứa
cháu ốm cũng lại phải đến Thơm thuốc thang và giữ nuôi cho anh chị đi
làm! Hình như hàng ngày Thơm chỉ được hai bữa cơm chăm mắm chườm,
không hề biết miếng quà, nhất là biết cái cửa rạp hát, chiếu bóng là gì!

Thanh định theo Thơm về nhà, nhưng Thơm có ý không muốn:

- Bài em đã soạn rồi! Buổi nay đến mấy vần hơi khó thôi! Em đưa vở

ngay cho anh.

Ngơ gọi với:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.