NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 573

tiếng rơi vút qua, tưởng chừng sắp đâm cả vào mặt người ta. Ở mấy cây to
trong vườn, chim đêm rúc khe khẽ, rù rì, líu ríu gọi nhau.

Lưng cụ Cam như sụn nhưng ông cụ nhất định không chịu nằm xuống.

Ông cụ phải coi gánh và coi Côn là chính. Vừa phần ông cụ thức ngồi như
thế từ bao năm rồi. Thuở còn canh gác trên đồn Phồn Xương của cụ Đề
Thám ở Yên Thế, hay ẩn trong các hầm hố, ngọn cây, bụi gai, lõng hẻm,
khi nghĩa quân đã đánh nhiều trận, phải bỏ vào rừng sâu để nghỉ lấy sức.
Và đến những ngày bố Cam đi Côn Lôn rồi Cam bị bắt, cả cụ cũng bị gọi
lên sở mật thám tra tấn, sau cụ được tha mà Cam thì giải lên Hỏa Lò Hà
Nội... ông cụ cũng đều thức như thế.

Trưa nay còn được ba lẻ gạo, ông cụ đem nấu chắt lấy hồ cho Côn

uống mất hai lẻ. Nhưng chỉ hớp hớp không được hai thìa thì Côn ngặt cổ ra,
ông cụ không tài nào bón thêm được nữa. Chỗ bã cháo, ông cụ và thằng cu
cháu ăn. Đến chiều ông cụ đem rang lẻ gạo, nhai nhai rồi mớm cho Côn.
Miếng trước, Côn cũng hớp hớp; miếng sau Côn lắc lắc như sắp sặc, ông cụ
phải liếm hết cho Côn; miếng sau nữa thì Côn phì hẳn ra rồi hai hàm răng
nghiến lại, dãi dớt nhoen nhoét.

- Nó sốt nóng thế này thật là lạ! Cả thằng bố nó và thằng Cam cũng

cảm, cũng sốt, cũng nóng nhưng chẳng đứa nào lại cứ như lửa, li bì, mê
mệt, gần cấm khẩu hẳn như nó.

- Hay khi qua đền, qua chùa, qua đình, qua miếu nó chạm vía Đức

Ông, Thần linh nào ở dọc đường mà ta không biết?!!

- À... à... phải đấy, mấy hôm trước đây nó đi ra ngoài mỏ Vàng Danh

về đã kêu nhức đầu, gây gấy nhưng nó giấu ta và giấu cả mẹ nó, chẳng chịu
cho nó đánh cảm, ăn cháo và uống thuốc gì cả!

Chợt ông cụ vội rờ rờ tay, cố bóp nhẹ cho Côn hé răng ra trong một

cơn giật mà nếu ông cụ còn mắt và nhà thắp đèn, thì sẽ thấy Côn đang xám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.