NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 574

người lại, răng nghiến chặt, cả người rùng rùng, chân tay co quắp. Ông cụ
phải đặt đầu Côn xuống cái cuộn áo rồi nhấc đùi mình ra. Ông cụ ngồi hẳn
dậy, hai chân đè lên hai gối cho Côn duỗi thẳng, và hai tay dằn hai cánh tay
Côn, nắn nắn cho mềm lại:

- Giời ơi! Giời ơi! Hay nó bị lây dịch màng óc, dịch sốt định kỳ ở trên

phố, đến giờ thì kịch phát?!!

- Giời ơi! Giời ơi! Làm sao mà có bây giờ cái thuốc đa năng đa năng

(1)thật của hiệu thuốc tây ấy cho nó uống?

-----

(1)Đagiênăng: tên một thứ thuốc của Pháp.

Ông cụ Cam lại còn sực nhớ đến cả những chuyện phải tiếp máu khẩn

cấp nếu chỉ để chậm từng phút, chỉ từng phút thôi, thì cũng mất người! Tiếp
máu! Máu gì vậy? Hay máu người? Chính máu người?! Làm sao mà có
được?

Gió khuya thổi từng ngọn dài, có những tiếng gì như reo như chạy. Có

cả những mùi ngai ngái tanh tanh của nước của bùn của rác mục ải. Có cả
mùi lúa đang chín ướt sương; sắp sang tháng tư, bắt tay gặt lúa sớm. Đi đâu
cũng nghe nói lúa năm nay thế mà tốt, cố sống mà ăn bát cơm gạo chiêm
xới đầy với canh cua đồng, với cà pháo và con tôm con tép rang chứ...

Làm sao cho thằng Côn tiếp được máu. Làm sao mà có được máu cho

nó tiếp, nó sống? Hừ... hừ.. hầm ừ... hầm ừ... Phải tiếp cho nó chứ, phải có
cho nó chứ. Máu... máu người không mua được, nhưng mà có... hừ... hừ...
hầm ừ... hầm ừ!... Máu của ta đây... máu của ta bây giờ!... Nhưng liệu máu
của ta còn được là bao và có đủ sinh đủ khí cứu nó không? Như cái cây cỗi,
như con trâu già, nếu có lấy cho đến thật kiệt thì thấm tháp gì, không khéo
lại còn độc, còn hỏng, còn hại nữa!... Hừ... hừ... hầm ầm hầm ầm... Hay là
lấy máu thằng cu cháu? Ngày xưa luyện linh đan, luyện bảo kiếm, người ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.