NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 577

là Côn mà là ông cụ. Ông cụ sao lại rộc rạc hẳn đi và xanh xám thế này. Mà
cổ tay ông cụ lại có ngấn như máu! Không, đúng là máu. Máu đóng khô ở
mép Côn và có mấy giọt ngoài cổ áo Côn. Bà Cam nhấc bàn tay trái của
ông cụ lên, hốt hoảng:

- Thầy ơi! Sao thế này? Chết! Làm sao thầy lại thế này?...

Bà Cam run không được, giơ cao cánh tay cụ Cam lên để nhìn cho rõ

ngón tay giữa và tay trỏ quấn rất nhiều giẻ và còn ẩm ẩm hôi hôi tanh tanh.

- Không việc gì! Không việc gì hết!...

Bà Cam toan quay ra hỏi thằng cu cháu xem sự tình ở nhà ra sao thì

thằng bé chỉ len lén nhìn cụ Cam rồi quờ lấy áo bà.

- Chụ chụ đứt tay! Đứt tay đấy!

- Sao cụ lại đứt tay, đứt cả hai ngón tay hở cháu ơi!

Bà Cam luýnh quýnh chưa kịp cởi cái bọc đựng hai bát gạo và mấy củ

khoai ra, và trả lời cho ông cụ biết mình không gặp được ai cả, thì thấy
sáng bừng cháy rực một phía trời. Lại như có mấy tiếng súng nổ, rồi tiếng
rầm rầm như người reo.

Phải, thật tiếng người reo, mà từ trong làng, từ dưới làng, dưới bãi đổ

ra, đám này chưa hết đã tiếp đám khác, ùn ùn sầm sập với các quang gánh,
thúng mủng:

- Phá kho thóc đồn điền chủ Tạc tà bên kia sông rồi!... Phá kho thóc

đồn điền chủ Tạc tà rồi, bà con ơi!

- Việt Minh phá kho thóc bên kia sông rồi bà con ơi!!!

- Kho thóc vợ chồng Tạc tà đang phá bà con ơi!!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.