NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 746

- Ân i ai e ạ ớ ấy... Một tháng nghé Minh nhà Dâng ăn bột. Ba tháng

nghé Minh nhà Dâng biết lẫy. Bảy tháng nghé Minh nhà Dâng biết bò. Chín
tháng nghé Minh nhà Dâng lò cò biết đi. Chả cần phải đợi đến bảy, đến
chín tháng, chỉ thấy nghé Minh cứng cáp và trời mát mẻ là ta bế nghé Minh
ra đồng cho có bạn. Rồi nghé Minh lớn lên cũng đi với trẻ trâu, nhổng khắp
cánh đồng, bờ đê và tắm sông tắm bến. Nghé Minh theo ta đi hôi cá. À
nghé Minh cũng phải theo ta đi phá kho thóc, đi gánh súng cho tự vệ cướp
đồn chứ! Nghé Minh cũng làm tự vệ, cũng tập với trẻ trâu bò lăn lê toài,
ném lựu đạn, bắn súng bằng chày gỗ, gộc tre ta đẽo cho...

Lá cờ đỏ sao vàng rất to, bay phần phật trên ngọn đa, trên cột cổng

đồn, trên cao tít ở thành cầu và cột dây điện bên sông, cũng có nghé Minh
ngước trông, Khòa kiệu bé Minh trên vai Khòa, để không những nghé
Minh chỉ nhìn rõ mà còn với với lấy nữa. Nghé Minh nghịch lắm. Nghé
Minh cũng tham lắm!...

- Ưa ôi ế ằng ó ào. Ôi ỉ ế ột í ôi!

(Đưa tôi bế thằng chó nào. Tôi chỉ bế một tí thôi) Khòa đứng dậy cười

nhăn nhúm, giơ giơ tay van vỉ cái Lê.

Trống ngực Dâng thon thót. Hai cánh tay Khòa, da sần như da voi da

trăn và cũng to như một vòi voi, một khúc trăn, lều nghều đỡ đỡ nâng nâng
ôm ôm thằng bé. Cái Lê cứ phải kéo, giữ Khòa ngồi xuống chõng, nhưng
Khòa lừng lững cao lớn quá, Lê không thể níu lại được. Thế là Khòa nhôm
nhổm đi đi lại lại, cũng rung rung nậng nịu quanh chỗ Dâng nằm, trông như
một hình vóc người tiền sử bồng con mình và ủm bằng những vỏ cây hay
da thú...

"Quái! Anh La vẫn không chịu thỉnh thoảng về qua nhà... mà cũng

không chịu để cái Lu ở với mình. Con bé đã biết bế con cho cô Ngọt rồi
đấy. Hay chuyến này mình cứ đòi nó về để nó bế thằng chó nhà cậu giáo
Thanh. Rồi thì cả bà cụ Xim, cả bà Thanh, cả bá Nghĩa rằng, tất ráo mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.