NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 750

Từng phen phải chịu sự đột ngột này, bà cụ Xim chỉ lẳng lặng. Còn

Dâng thì nhìn Thanh như muốn hỏi cho rõ để rồi cũng bằng lòng, hơn nữa,
cũng sẽ chịu đựng dù đó là sự thiệt thòi cho mình, hay phải hy sinh nhiều
đến đâu chăng nữa.

Bà cụ Xim không nhìn cả Thanh lẫn Dâng, mà cúi cúi mặt xuống chén

nước chè hột chế thêm mấy nhát gừng khô, nhẩn nha nói:

- Ừ, thôi, đã là đi thoát ly công tác, thì không thể lấn bấn gia đình

được cậu giáo ạ...

- Không, thưa bà... con không ở nhà chơi với cháu được mà phải đi

ngay... Bà cháu bị cảm... hấp hối.

Thanh phải ngừng uống nước để bớt nghẹn ngào rồi nói tiếp. Nhưng

Thanh càng thấy Dâng rất bình tĩnh Dâng nhìn Thanh chăm chắm. Bà cụ
Xim buông chén nước, lập cập:

- Bà nhà cảm nặng thế cơ à? Thế thì cậu giáo phải đi ngay thôi. Cứ để

mẹ con nhà nó cho chúng tôi. Mà biết đâu, cậu giáo về, bà nhà lại tỉnh, rồi
tiêm thuốc, uống thuốc đỡ cũng nên. Rồi mẹ con nhà nó đưa nhau sang cho
bà đón cháu.

- Dâng ngồi dậy làm gì thế?

- Kìa mẹ nó lại ngồi dậy, uống nước hay lấy gì nào?

Vẫn với giọng còn yếu mệt, nhưng khác hẳn ban nãy, Dâng bế con lên:

- Bà ạ, con cũng đưa cháu về với nhà con thôi. Dù mẹ con sẽ khỏi, con

cũng phải về đêm nay. Dâng cầm lấy khăn vuông bà cụ Xim đưa.

- Sao lại phải như thế, Dâng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.