NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 789

- Đừng, chú ạ. Chú cứ họa u cháu đi gánh nước vo, dắt bé Xim. A!

Chú Văn này, cháu còn muốn chú Văn họa cho u cháu hay bé Xim cầm cờ
đỏ sao vàng có được không? Ừ, mà cũng buồn cười đấy, ai đời đã đi gánh
nước vo giấu tài liệu và dắt trẻ con mà lại cầm cờ nhỉ? Mật thám nó bắt
ngay lập tức, đưa lên sở săng tan, chứ để yên sao?! Nhưng mà.. u cháu dắt
bé Xim đi đón Việt Minh hay cùng đi đấu tranh với bà con với tự vệ, thì
họa như thế cũng được nhỉ, chú Văn nhỉ.

Thế rồi, trong những phiên chợ quê, trong những buổi về Hải Phòng đi

giữa những phố đông, hay trong những cuộc mít tinh, La lại cố tìm ra một
bà người bé nhỏ với một bé gái tưởng tượng ra thành u với bé Xim và cầm
cả cờ nữa...

"Tàu Phượng hoàng mà cướp xong thì La được xuống ở đây. Ngày

xưa thày với u La chỉ ao ước để dành và vay mượn được món tiền vốn, thuê
đóng một cái xe bán phở đầu đường Bờ sông, bắt chước kiểu tàu Long Môn
của thầy La phụ bếp hay tàu Bắc Kinh to nhất chạy đường Hà Nội hồi bấy
giờ, cho cả nhà quây quần mà làm ăn sinh sống. Nhưng... thầy La chết rồi,
cả u La cũng chết rồi, mà chuyến này thì con đã được học nghề mạch lô,
đốt lửa hẳn hoi, lại còn được là tự vệ, là du kích, là..."

Mấy con bồ câu biển lại chao qua mặt La, vút sáng trên sóng. Những

quả núi mây trắng bồng bồng lở ra, tràn xuống chỏm đá và những ngọn cây
lóa lóa ùa đến mặt La.

Nghĩa đã về, mặt mày đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại:

- Lạ quá! Lạ ghê lắm La ơi!

Mặt mày vốn nhăn nhó, da dẻ lại mốc mác, đầu tóc xờ xạc, Nghĩa

cuống quít trông càng thương. La bèn lên giọng bình tĩnh, chín chắn:

- Gì thế? Cái gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.