NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 854

Chấn đi họp về thấy ông cụ sắp xếp quần áo, vội choàng đến giữ tay.

Cụ Cam nắm nắm bàn tay Chấn:

- Đồng chí Đấu à! Tôi khỏe hẳn rồi! Tôi không việc gì nữa! Các đồng

chí sắp phải kéo quân về Hải Phòng tôi cũng phải về. Mai các đồng chí đốc
quân từ gà gáy canh một phải không, tôi cùng đi đấy!

- Ông cứ ở lại với chị Quất và cháu Côn thuốc thang ăn uống vài tuần

hay một hai tháng nữa, chúng con về trước rồi cử người...

- Tôi có việc gì nữa đâu mà phải chạy chữa tẩm bổ!

- Ông đau như thế là đau nặng lắm, chúng con không dám để ông đi

đâu bây giờ hết.

- Tôi đau là đau cơn đau trận, đau vì cái tuổi gần đất xa trời, chứ tôi

không có bệnh tật gì hết. Tôi đau đã khỏi rồi cơ mà! Mà làm gì để các đồng
chí phải cho người đón! Giả dụ tôi có không đi được thì có thằng Côn nó
dắt. Nó dắt mà tôi vẫn không theo được thì nó cõng. Đồng chí Vy, đồng chí
Sấm đã về trước cả rồi. Còn đồng chí phải đốc quân về sau, thì cứ đốc quân
về, mặc tôi. Mặc ông con tôi! À, cả thằng Côn cũng phải theo đồng chí Đấu
mà về gấp đi...

- Ông ơi! Chấn rung rung bàn tay cụ Cam, mắt nhìn càng như cố phân

giải và cố van xin nữa.

Cụ Cam lắc lắc vai Chấn, bàn tay to chắc gân guốc làm cả thân thể

Chấn giật giật.

- Nói thế chứ, tôi đi từ đây về Hải Phòng già lắm chỉ mất buổi sáng là

cùng thôi! Nhưng không đến nỗi thế đâu! Năm giờ ra đi, mười giờ là tới
nơi kể cả phải nghỉ làm hai ba chặng. Đường bây giờ toàn đường nhựa chứ
có phải leo trèo những dốc đá tai mèo, hay lên thác xuống ghềnh, luồn rừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.