NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 27

Thấm thoắt chúng tôi đến nhà. Không để Bảo phải đập liếp đến lần thứ

hai, mẹ Bảo đã dậy, lạch cạnh tháo góng và giơ đèn cho chúng tôi vào.
Giường Bảo đã buông màn sẵnsàng. Bảo và tôi chỉ có việc đánh răng xong
là chui vào nằm. Nhưng Bảo vẫn chuyện, sau đó lúc lâu tôi phải thích tay
vào người Bảo, cười và nói:

- Thôi! đi ngủ đây, mệt lắm rồi!

- Ừ thì ngủ mắt mình chứ mắt người ta đâu?

- Nhưng cứ nheo nhéo bên tai người ta ấy. Thôi giờ cấm hẳn.

Vừa phần cả ngày hôm ấy đi bộ nhiều, vừa phần gặp nhiều cái vui,

nên tôi chỉ yên lặng giây phút là thấy mí mắt dần dần chĩu nặng, thân thể
nhẹ nhàng và tâm trí lơ mơ. Chợt loáng thoáng bên tai tôi tiếngBảo nói:

- Kìa mẹ, mẹ đi ngủ sao vẫn để đèn thế?

- À, đèn cũng gần hết dầu rồi, chỉ chốc nữa là tắt vậy mẹ ngại dậy.

Yên lặng.

Sau đó Bảo nói như reo lên:

- À! à! con biết rồi! Này mẹ! Con Phương nó đi đâu?

- Nó ngủ rồi chứ còn đi đâu!

Bảo dằn tiếng:

- Nó ngủ rồi! nó ngủ rồi mà màn vẫn cuộn và chăn và gối vẫn xếp

đống thế kia?

Lại một lần nữa yên lặng.

Nhưng sau lần này, Bảo vùng dậy, bước sầm xuống đất, ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.