NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 34

Chợt tôi sực nhớ đến bức thư của Minh có nói đến Tuyên và một ả mà

Tuyên dám giới thiệu với mọi người rằng là vợ. Không cần xem ả đó đẹp
xấu và tính hạnh thế nào, mà chỉ biết một người đàn bà mà Tuyên phải đeo
đẳng bên mình, thuê nhà cửa ăn ở với nhau hẳn hoi, thì Tuyên chắc đã thay
đổi ghê gớm lắm mới có những chuyện như thế. Lúc đó lại vừa dịp bà cụ
Tuyên khơi ra, tôi mới dám hỏi bà, để vừa an ủi bà vừa được hiểu Tuyên
thêm chút nữa.

- Thưa bà, mới đây con được nghe Minh cho biết tin Tuyên lấy vợ và

như sắp đưa vợ về với bà. Thôi, Tuyên đã biết nghĩ muốn nghĩ muốn lập
gia đình thì dù người đàn bà ki thế nào bà cũng mặc, miễn là biết chịu
thương chịu khó chăm lo cơm nước, bầu bạn nâng giấc bà.

Mẹ Tuyên yên lặng một lúc rồi mới phào tiếng:

- Phải, tháng tư vừa rồi tôi cũng được nghe người quen cho biết tin ấy,

tôi đã mừng thầm. Người này là người Cao Mên anh Xuân ạ, đâu con một
nhà cầy cấy khá lắm. Tôi đã hy vọng chuyến này nó bớt lông bông, bê tha
để tôi bớt phần lo nghĩ. Tôi chẳng cần vợ nó phải đưa vợ nó về Bắc với tiền
rừng bạc biển, mà chỉ mong nó ăn ở bền đậu với người ta, rồi cho tôi xin nó
lấy một đứa con trai, để trông thấy có cái khí huyết nối dõi ông cha cho
khỏi mang tội và cho khỏi tủi lòng, vì con nó là cái lãi của năm, sáu mươi
năm trời tôi gieo neo vất vả hết vì bố nó rồi đến anh em nó.

Nước mắt mẹ Tuyên đã tràn ra, dòng ròng trên hai gò má. Sau đó bà

nức lên mấy tiếng rồi gục mặt xuống dựa ghế, lặng đi. Tức thì lòng tôi thắt
lại. Tôi nghĩ đến những khi mẹ Tuyên bế ẵm hộ con cho hàng xóm. Những
đứa bé này đã được bà ru rất lâu. Bà vừa đi vừa ru rất lâu. Bà vừa đi vừa ru
ở ngoài sân, những lúc bóng chiều đã mờ xám, người đi làm các ngả trên
phố đã dồn về mà bố mẹ những đứa nhỏ vẫn chưa thấy. Và không thấy cả
con bà nữa, cái thằng Tuyên giang hồ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.