NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 36

Không để bà nói nốt, tôi vuốt nhẹ lưng bà, đón lời:

- Chúng con chỉ cuối năm là có vợ và sang năm là vô số con, mẹ ạ.

Liền đó tôi cười mấy tiếng nhẹ, nhưng vừa dứt tiếng, tôi thấy trong

lương tâm ran lên một sự hối hận. Tôi đã hèn hạ dám có cái vui vẻ giễu cợt
trước cả mộtlòng thành thực của một người mẹ tha thiétt với cái rất thiết
thực của cuộc sống, của hạnh phúc. Nhưng bà mẹ Tuyên đâu phức tạp như
chúng mình, bà liền cười theo và nói tiếp:

- Phải đấy! Các anh chẳng ra gì cũng ngoài đôi mươi gần ba mươi, mà

trai trẻ đến tuổi này là đủ tư cách lấy vợ, vậy các anh phải mau chóng thành
gia thất đi. Tôi đây, khi nào các anh đến thăm chẳng quà gì tôi quý bằng
được nhìn thấy các anh có con, mà con các anh nó rạng rỡ, thông minh.

Thành gia thất và gây dựng hạnh phúc gia đình, những sự tất yếu này

đâu Tuyên không nhận thấy, mà sao Tuyên và cả chúng ta và rất nhiều trai
trẻ khác nữa vẫn chưa nhất quyết? Thật là một sự mỉa mai và đau xót cho
những sự ước mong tha thiết phải vấp ngã và nhiều khi tan nát nữa, trước
những gay go của sự sống làm bại liệt cả tinh thần, làm thảm khốc cả một
đời! Một đêm kia, Tuyên và tôi ngồi yên lặng trước vùng sáng hẹp và vàng
nhờn của ngọn đèn dầu tây. Bao thuốc lá mới mua lúc chập tối mà đến giờ
đã chỉ còn vỏn vẹn hai điếu. Tuyên rỗ cả ra, nện đi nện lị cho chặt rồi cười
bảo tôi.

- Điếu cuối cùng này rồi thôi.

- Ừ thì thôi.

Tuyên ngậm điếu thuốc ghé vào đèn châm. Đốm lửa đỏ lập loè chạy

gờn gợn trong mắt Tuyên lấp lánh. Khói thơm tỏa từng làn uốn éo. Vẻ mặt
Tuyên càng chìm đắm. Tôi thấy giợn giợn vì biết rằng Tuyên mà ngồi yên
và môi mím lại như thế tất sắp sửa trào ra những ý tưởng gì đây. Quả nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.