NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 61

ở những giường bên, nhiều cặp mắt chiếu đồn vào mặt tôi. Mắt tôi liền

tối sầm lại, người lạnh rợi một giây rồi nóng bừng bừng nhất là hai gò má.
Nghĩa cười:

- Thôi để điếu sau anh Xuân kéo vậy. Đây thằng Tuân đói thì hốc đi.

Tuân vồ ngay lấy dọc tẩu, dẩu môi hút sâu lấy núm vú bằng sừng

trắng, kéo một hơi dài. Ở hai sập đối diện, thuốc cũng vừa làm xong. Vo...
Vo.... voooooo... Tiếng reo của ba bộ dọc vang cả căn gác đầy ứ khói thơm
lừng. Tuân vừa buông chén nước hãm, một người nằm bục bên cạnh cất
tiếng:

- Này Tuân ngựa ..., mày vẫn đi với Thu đấy chứ?

Tuân tròn mắt:

- Thế ra mày vẫn chưa biết cơ à? Tao đánh hơi nó tự đời nào ấy rồi!

Người nọ nhăn mặt, lắc đầu:

- Sao mày đểu thế?! Tao thấy nó yêu mày dữ dội lắm mà.

- À! Nó yêu tao dữ dội là một chuyện và tao bỏ nó là một chuyện. Hai

chuyện đó với tao không hề gì! Với tao, cái nghĩa của con Thu hay người
đàn bà nào đó là khi tao chưa biết họ có những cái gì.

Thuận ngừng tay tiêm thuốc, chõ sang nói với người nọ:

- Cả mày nữa đấy Tài ạ. Mày không đểu sao mày lại đuổi vợ mày về

nhà quê để mày ở đây tha hồrông rài nhẩy hút. Đây của thằng Tuân là nhân
tình, đặng giờ nào hay giờ ấy, còn của mày là một đời người gắn bó với
mày, chỉ có thể biết có mày.

Tài thuỗn mặt ra cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.