NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 64

Cánh diềm bằng thủy tinh mầu nhợt gạt ra rồi buông lại, xô vào nhau

loảng soảng. Một thiếu phụ bước vào, cau có đưa mắt nhìn. Cô lừ lừ đi đến
cái bục đối diện bục hai người nằm riêng biệt nọ, hất cái áo dạ choàng
xuống đệm rồi quay ra nhìn, vẫn cặp mắt gầm ghè ấy. Một người bồi ở
ngoài vội chạy vào, tươi cười với tẩu thuốc kẹp giữa hai ngón tay.

- Chào cô! Hôm nay chắc cô bận nên đến muộn?

Thiếu phụ không đáp, chụt dép ra rồi nằm ườn trên đệm, chân tay rã

rượi. Một lúc sau, mở cái ví xách đánh tách cái, cô giơ gương lên soi đôi
mắt quầng thâm đặc mi đen nhẫy cong vút ra mang tai, và đôi môi đỏ nhờn
như mỡ đẫm máu. Năm đầu ngón tay nhọn hoắt và hồng nhợt của cô từ từ
đưa lên gạt sửa vành tóc, sau cùng, cô rút hai điếu thuốc lá trong một hộp
bằng kim khí mạ vàng, quẳng cho anh bồi một, đoạn ghé miệng châm thuốc
vào lửa đèn.

Trong tiệm, hai cảnh tượng vẫn trái ngược nhau. Ở hai gian ngoài,

tiếng cười đùa, hát sướng ầm ỹ, và nhiều lúc, lại thêm tiếng giậm sàn, đập
bục thình thình. Trong kia, người hút lờ đờ, mệt mỏi, thở như kẻ hấp hối.
Nhất là thiếu phụ, đến một cái nhếch miệng cũng ngắn không. Cặp mắt
toàn mầu đen nhẫy của cô chỉ chú vào ngọn đèn vàng đục trong chiếc chụp
luôn luôn vẩn khói.

Tôi lừa lừa với lấy cái mũ ở sau gáy Tuân. Tuân giật mình, giữ diệt tay

tôi:

- Kìa đi về làm gì! Sắp xong rồi đấy!

Mà xong rồi là ra hiệu kia làm vài chục chả nem thì về cũng được mà.

Tôi cười và xin lỗi. Tuân tròn mắt:

- Nhà ở mãi đâu mà ghê gớm thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.