NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 65

Thấy tôi nói trên Yên Phụ, Tuân gần gật đầu:

- Ừ, giờ mà mò vào những xóm trên ấy thì cũng đáng ngại thật.

Chợt Tuân vỗ vai tôi:

- Hay thôi này, hoặc ngủ lại tiệm với bọn này, hoặc lấy một buồng ở

"săm" sau nhà vậy.

Tôi phải hết sức chối từ, Tuân mới chịu buông tay. Tôi mải miết bắt

những bàn tay sõng sượt đưa ra rồi vun vút xuống thang gác. Người tôi
choáng váng và lạnh rợn đi vì bị thêm gió rét thốc vào mặt. Càng bước
nhanh, tôi có cảm tưởng bóng tối càng quấn lấy chân, và, rất nhiều dây gai
góc ghì chặt lấy cân não. Đến đầu phố, sắp rẽ ra bờ sông thì cả tâm hồn tôi
hoang mang và tê đi. Từ trên cửa sổ mở rộng và sáng xanh một gác cao
vẳng xuống, tiếng học bài tuy nhanh nhưng ngân nga của một giọng không
được trong tươi, trong đó quằn quại bao nhiêu lo lắng, băn khoăn và thiết
tha. Tôi càng tràn bước và mặt tối lại vì một bước hẫng trên bờ hè gồ ghề.

... Minh ơi! Bây giờ quanh cảnh đêm tối của dẫy phố ăn chơi này thế

nào? Mấy tiệm nhẩy huyên náo kia đóng cửa rồi, người ta đã tưởng không
còn phải đau xót vì những điệu kèn êm ái nhưng tua tủa bao nhiêu khí giới
làm tan nát bao cuộc đời hy vọng của các kẻ máu mủ, thân yêu. Ánh đỏ! A!
cái ánh đỏ hút lấy hồn người như môi thắm, chắc nhiều kẻ còn mến tiếc và
cầu mong nó bừng dậy, những lúc đưa mắt nhìn thấy cả một khoảng mịt
mùng và xa thẳm mở ra trước mặt! Không! Không! sao người ta lại tìm cái
vui tiêu diệt này giữa bao cái vui của cuộc sống càng nhìn sâu càng thấy
dồi dào ý nghĩa?

Nhưng những đêm đi qua phố đó, Minh còn nghe thấy không một bọn

trẻ bơ phờ làm ra vẻ nghệ sĩ với những bài kèn "harmonica" đú đởn và
những điệu hát loạn xạ? Và Minh còn phải trông những cảnh vật lộn tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.