NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 77

Sau đó không đầy hai giây, tim tôi như dừng lại, và bất giác tôi đưa tay

ra:

- Anh Dương! anh là anh Dương?

Dương cười mỉm nhưng nắm tay tôi rất chặt chẽ:

- Trời ơi! Đã đến bẩy năm rồi tôi mới lại gặp Xuân và gặp Xuân ở

Nam Định này?!

Dứt lời, Dương yênlặng nhìn đắm đuối vào mắt tôi:

- Anh có bận gì không?

Tôi lắc đầu. Dương liền trỏ xuống ghế:

- Vậy anh ngồi xơi thêm với tôi một chút gì cho vui.

- Cám ơn anh, tôi ăn đủ rồi, ngồi chuyện thôi.

Dương vẫn không rời cái nhìn lặng lẽ và bùi ngùi ấy cả khi đưa thìa

thang lên miệng:

- Anh Xuân về đây có việc gì thế? để tôi cảm ơn nó đã tình cờ cho tôi

sự vui sướng quý báu là gặp một người bạn nhỏ cũ như anh. Tôi vui sướng
lắm anh ạ, vì hầu hết những bạn ngày thơ ấu ấy đã tản mát đi khắp các nơi
mà tôi họa hoằn mới được gặp chỉ những khi họ về Nam Định này.

Tôi cũng cười mà nhìn Dương, và thấy rạo rực cả lòng:

- Về chơi thôi Dương ạ. Thật là một sự tình cờ đáng ghi nhớ, tôi cần

phải nói như Dương, tôi cũng thấy cảm động lạ thường.

Húp xong thìa thang, Dương chùi miệng vẫy gọi bồi:

- Uống với tôi tách cà phê, chắc anh không viện lẽ gì chối từ được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.