NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 94

tiếng chuông leng keng. Thế thôi! À thêm nữa là một bún ốc ngon và lạ
miệng mà không nơi nào bán!

Dạo đó mẹ tôi buôn xa, gửi tôi cho bà ngoại và dì tôi. Vì sự chiều

chuộng chênh lệch giữa tôi và mấy đứa cháu nội của bà tôi, vì ảnh hưởng
của những tính tình khí khái trong các truyện võ hiệu và mạo hiểm tôi lừa
lấy của bà tôi một đồng bạc rồi đem gói quần áo và ít sách, mua vé tàu thủy
lên Hà Nội.

Một đồng bạc! với một đứa bé nhà nghèo đâu phải là nhỏ và thường

có? Sự sung sướng được làm chủ nó trong tay và sựkích thích của các hàng
quà độc quyền ở dưới tầu, đã khiến tôi chặc lưỡi luôn, và móc tiền ra tiêu.
Từ tám hào lấy vé còn lại xuống tới sáu hào, bốn hào, rồi ba hào. Tôi đã
giật mình trước ba đồng hào bạc nằm gọn trong cái ví kết bằng bìa ban nẫy
phồng lên, giờ lép hẳn đi. Nhưng tôi vội tự nhủ "cần gì! cần gì" và tự hứa
cương quyết "nhất định không mó đến ba hào này nữa!"

Thì một lúc sau cái ví bìa lại rút ở cạp quần ra. Tôi băn khoăn mở ra,

gấp vào, và sau cùng, mặt nóng lên, dốc phăng tiền ra. Tôi lại nhất định chỉ
tiêu một hào nữa thôi. Cốc nước "câ - la - đinh" (1) pha đá ngọt và thơm thế
kia, tội gì mà nhịn trong buổi trưa mùa hè khát khô cổ và mồ hôi đằm ra
như tắm này? Hết cốc ấy, tôi đưa trả tiền người bán. Tôi đã đứng dậy đi ra
chỗ khác. Nhưng cái dư vị thơm, mát, ngọt cứ phơ phất trong họng tôi với
những tiếng thì thầm êm ái như ru. Tôi ngoắt quay lại gọi làm cốc năm xu
nữa. Cái ví lại dốc ra, và mặt càng nóng bừng lên, tôi mua thêm năm xu
bánh kem.

-----

(1) Grenadine: nước ngọt quả lựu.

Cả đồng bạc còn năm xu! Với năm xu này tôi định nếu khát chỉ uống

nước chè và đói thì ăn cơm nắm! Bốn giờ chiều hôm ấy, tầu cập bến. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.