NGUYÊN LÝ THỨ NĂM - Trang 206

Có một lý do khác cũng quan trọng không kém trong việc chúng tôi

khuyến khích nhân viên phát triển, đó là: sự phát triển cá nhân sẽ ảnh
hưởng đến hạnh phúc của họ. Tìm kiếm sự thỏa mãn cá nhân ngoài công
việc và bỏ qua sự thỏa mãn trong công việc như một phần ý nghĩa của cuộc
sống sẽ hạn chế cơ hội được làm người một cách đầy đủ và hạnh phúc[7].

[7]. Sách đã dẫn

Nói cách khác, tại sao chúng ta muốn có hoàn thiện cá nhân? Đơn giản

chỉ vì chúng ta muốn vậy. Đó là một thời điểm quyết định trong tiến trình
phát triển của một tổ chức khi có đủ người có cùng quan điểm như thế, một
quan điểm cam kết hoàn toàn cho sự hạnh phúc của con người. Theo truyền
thống, các tổ chức khuyến khích sự phát triển cá nhân một cách vụ lợi - khi
con người phát triển thì tổ chức sẽ hoạt động hiệu quả hơn. Những nhà lãnh
đạo như O’Brien tiến xa hơn một bước “Trong loại tổ chức chúng tôi muốn
hình thành, sự phát triển đầy đủ của nhân viên cũng quan trọng như sự
thành công về tài chính

Xem sự phát triển của nhân viên như là một phương tiện cho sự phát

triển của tổ chức vô hình làm giảm giá trị mối quan hệ giữa cá nhân và tổ
chức. Max de Pree, giám đốc điều hành đã về hưu của Hermen Miller đã
nói về “hiệp ước” giữa cá nhân và tổ chức, trái với “hợp đồng” truyền
thống (“trả công hợp lý cho một ngày làm việc xứng đáng”). De Pree cho
rằng “Hợp đồng là một phần nhỏ của một mối quan hệ. Một quan hệ hoàn
chỉnh cần một hiệp ước... một quan hệ hiệp ước dựa trên việc cùng cam kết
cho các ý tưởng, vấn đề, giá trị, mục tiêu và tiến trình quản lý.... Quan hệ
hiệp ước phản ánh sự thống nhất, sự hài hòa cân bằng. Đó là những biểu
hiện của bản chất cao quý của quan hệ”[8].

[8]. M. de Pree, Leadership is an Art - Lãnh đạo là một nghệ thuật

(NXB Doubleday, New York), 1989.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.