NGUYÊN LÝ THỨ NĂM - Trang 274

chứng ta sẽ bắt đầu một
công việc mới ở đây.

Anh ta thật sự sợ nghe sự thật. Nếu anh ta

tự tin hơn thì đã có thể học được gì đó từ tình
huống này. Mình không thể tin là anh ta không
nhận thấy buổi trình bày đó thật tai hại cho việc
tiến thân của chúng tôi

Tôi: Anh nghĩ chứng

ta nên làm gì? Tôi cho là
những vấn đề anh nêu ra
rất quan trọng.

Bill: Tôi không chắc.

Cứ đợi xem chuyện gì sẽ
đến.

Mình phải tìm cách cứu vãn tình hình mới

được

Tôi: Anh có thể

đúng. Nhưng tôi nghĩ
chứng ta nên làm cái gì đó
hơn là chỉ đợi.

Bài tập cột bên trái luôn có thể phơi bày ra ngoài những giả định tiềm

ẩn, và cho thấy chúng có những ảnh hưởng nào. Trong ví dụ trên đây, tôi có
hai giả định chính: Bill thiếu tự tin, nhất là không chấp nhận rằng buổi trình
bày rất tệ, và anh ta thiếu sáng kiến. Không biết cái nào đúng, nhưng cả hai
đều là bằng chứng rõ ràng trong cuộc đối thoại riêng của tôi và cả hai đều
ảnh hưởng đến cách tôi xử lý tình huống. Niềm tin của tôi là anh ta thiếu tự
tin và điều này thể hiện qua việc tôi vòng vo nói rằng buổi trình bày có kết
quả xấu. Tôi sợ rằng nếu tôi nói thẳng điều đó ra, anh ta sẽ mất đi chút tự
tin còn lại, hoặc anh ta sẽ không thể đối mặt với bằng chứng. Chính vì thế
tôi nói đến buổi trình bày một cách quanh co. Niềm tin của tôi rằng anh ta
thiếu sáng kiến xuất hiện khi chúng tôi thảo luận tiếp theo phải làm gì. Anh
ta không đưa ra hướng hoạt động cụ thể dù tôi hỏi. Tôi cho rằng đây là
bằng chứng của sự lười nhác hoặc thiếu sáng kiến: anh ta hài lòng cho rằng
không cần phải làm gì trong khi rõ ràng cần phải làm gì đó, chính vì thế tôi
kết luận rằng tôi sẽ phải gây một ít áp lực cho anh ta chịu hành động, hoặc
đơn giản là tôi sẽ giải quyết vấn đề một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.