NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 12

Mỗi khi phơi nắng hoặc ngâm trong nước hồ bơi, tóc cô lại phai màu. Hiện
tại tóc Yoko dài đến nửa lưng, phần trên màu đỏ sậm, dần nhạt đi về phía
chân tóc.

“Hay là cắt ngắn đi một chút?”
Yoko im lặng cúi đầu rồi buộc lại tóc, tết thành hai bím, khiến mái tóc

trông đậm màu hơn.

“Con bé này, không biết rốt cuộc là giống ai?” Mẹ cô thở dài. “Con

biết không, hôm trước thầy chủ nhiệm lại hỏi mẹ câu ấy, thậm chí thầy còn
nghĩ con là con nuôi của nhà ta. Mẹ và thầy cũng nhất trí rằng con nhuộm
tóc có khi lại tốt hơn.”

“Nhuộm tóc là vi phạm nội quy.” Yoko liền trả lời.
“Vậy thì cắt ngắn, như thế trông sẽ ít nổi bật hơn.” mẹ cô tiếp tục vừa

pha cà phê vừa nói, giọng đầy nghiêm khắc. “Con gái cần phải trông gọn
gàng, tươm tất, không được trông quá nổi bật. Con ăn mặc đơn giản, mẹ
biết con không cố tình thu hút ánh mắt của mọi người nhưng cũng không
nên khiến người khác quá chú ý đến mình. Người ngoài không biết, có thể
nghĩ cha mẹ không biết dạy con.”

Yoko cúi đầu nhìn chằm chằm vào tấm khăn trải bàn.
“Người ta nhìn thấy mái tóc đỏ của con, có thể cho rằng con là đứa ăn

chơi đua đòi. Mẹ cũng nghĩ con không thích bị đánh đồng với mấy đứa hư
hỏng đó. Cầm lấy chỗ tiền này, đi về nhất định phải cắt tóc cho mẹ.”

Yoko lén lút thở dài.
“Yoko, con có nghe mẹ nói gì không đó?”
“…Dạ.”
Cô đáp bằng giọng nặng nề, rồi lại nhìn bâng quơ về phía cửa sổ,

gương mặt thoáng chút u buồn. Bầu trời bát ngát phủ một màu xám tro.
Tiết trời giữa tháng hai, mùa đông lạnh lẽo đến đáng sợ.

1.2

Y

oko chỉ là một nữ sinh trung học bình thường. Có khác một chút

thì trường cô học là trường tư thục nữ sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.