NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 176

“Mục đích của ngươi là gì?”
Đôi mắt đen nhánh của con chuột nhìn thẳng vào mắt cô, mấy sợi râu

khẽ rung rinh.

“Cô quả thật nóng tính.”
“Ngươi muốn gì?”
“Muốn gì ư? Chẳng phải tôi có thể để mặc cô chết ngoài kia sao?

Nhưng tôi đã lựa chọn đem cô về nhà, vì thế nên cô yên tâm, tôi sẽ không
giao cô cho quan phủ.”

Yoko không thể tin được vào những gì bên tai mình, cô biết nếu dễ

dàng tin người, cô nhất định sẽ phải hối hận.

“Tất cả hải khách đều phải được giao cho quan phủ, nếu là hải khách

tốt thì sống, còn xấu thì chết. Theo tôi thì cô thuộc nhóm sau.”

“Tại sao ngươi cho là như vậy?”
“Chẳng phải cô có thể dùng ma pháp sao? Cô đã triệu tập yêu quái tấn

công xe ngựa lúc bị áp giải rồi nhân cơ hội trốn thoát.”

“Tôi không có triệu tập yêu quái gì cả.”
“Tôi cũng nghĩ vậy.” Nhạc Tuấn gật đầu. “Tôi không cho rằng việc

điều khiển yêu quái là dễ dàng. Thật ra, tôi không nghĩ cô đã triệu tập bọn
chúng mà là yêu quái đang săn đuổi cô.”

“Tôi… Tôi không biết.”
“Dù thế nào đi chăng nữa thì cô cũng là hải khách xấu, nếu không thì

yêu quái đã không săn đuổi cô.”

“Vậy thì sao?”
“Mười hải khách bị đưa đến quan phủ thì hết chín người mất mạng, vì

thế nên cô bỏ trốn là chuyện đương nhiên. Nhưng cô có biết mình phải trốn
đến đâu không?”

Yoko không trả lời.
“Cô không biết, đúng không? Trước giờ cô chỉ đi loanh quanh trong

vùng này thôi chứ gì. Để tôi nói cho cô biết, cô nên đến Nhạn quốc.”

Yoko trừng mắt nhìn Nhạc Tuấn, gương mặt chuột ấy vẫn không có

phản ứng gì, cô không thể biết cậu nghĩ gì.

“Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.