NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 178

“Nơi này là huyện An Dương, thuộc Thuần châu, vùng này là Lộc

Bắc.” Nhạc Tuấn vừa nói vừa vẽ tấm bản đồ lên đất. “Đây là Hư Hải, còn
huyện Chẩn ở đây, Phối Lãng ở sát bờ biển. Điều này có nghĩa là trước giờ
cô chỉ đi lòng vòng trong Xảo quốc mà thôi, nếu muốn rời khỏi đây thì cô
nhầm đường rồi.”

Yoko lặng lẽ nhìn tấm bản đồ, tâm tình phức tạp. Cô có nên tin không?

Nhạc Tuấn có đang gạt cô không? Nhưng nỗi nghi ngờ đã nhường chỗ cho
cơn khát thông tin, cô cần biết rõ hơn về nơi này.

“Phía tây Thuần châu là Ninh châu, đi theo đường chính, cô sẽ đến

được huyện Bắc Lương, đi tiếp theo con đường này về phía tây bắc thì sẽ
đến A Ngạn, đây là phố cảng của nội hải Thanh Hải.” Nhạc Tuấn dùng mấy
đầu ngón tay nhỏ xíu vẽ bản đồ và viết tên các vùng rất thuần thục. “Ở A
Ngạn, cô có thể đón thuyền vượt Thanh Hải đến Nhạn quốc.” Nhạc Tuấn
viết chữ ‘Nhạn quốc’ với chữ ‘nhạn’ trong ‘chim nhạn’ rồi tiếp lời: “Vậy
trước tiên chúng ta nên đến Bắc Lương.”

Nhưng làm sao đón được thuyền? Bến cảng bị giám sát chặt đến nỗi

một con ruồi cũng không lọt, đến đó chẳng khác gì tự chui đầu vào lưới.

“Yên tâm.” Nhạc Tuấn cười, có vẻ như cậu đã đoán được nỗi lo lắng

của Yoko. “Nếu một người từ huyện Chẩn muốn trốn khỏi Xảo quốc, cách
nhanh nhất là vượt qua dãy núi phía Bắc để sang Khánh quốc. Quan phủ sẽ
không ngờ đến chuyện cô sẽ đi đường chính, may mà cô đã đi lầm đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.